作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

危素介绍

危素

危素(1303—1372)元明间江西金溪人,字太朴,一字云林。师从吴澄、范椁,通五经。元至正间授经筵检讨,与修宋、辽、金三史,累迁翰林学士承旨。入明为翰林侍讲学士。与宋濂同修《元史》。兼弘文馆学士备顾问。后以亡国之臣不宜列侍从为由谪居和州,守余阙庙。怨恨卒。有《危学士集》等。

危素(1303—1372)元明间江西金溪人,字太朴,一字云林。师从吴澄、范椁,通五经。元至正间授经筵检讨,与修宋、辽、金三史,累迁翰林学士承旨。入明为翰林侍讲学士。与宋濂同修《元史》。兼弘文馆学士备顾问。后以亡国之臣不宜列侍从为由谪居和州,守余阙庙。怨恨卒。有《危学士集》等。

相关资料
相关作品
危素 危素

昔公参行省,于此驻旌旄。至今读书堂,名配匡山高。


秀草带烟雾,长林振波涛。鄙人思高远,胜日欣游遨。


缅惟草昧初,朔南拥弓刀。公生将相家,卓荦称人豪。


文场已孤骞,史笔况载掺。怀公不可见,江水徒滔滔。

gōng cān háng shěng
zhù jīng máo
zhì jīn shū táng
míng pèi kuāng shān gāo
xiù cǎo dài yān
zhǎng lín zhèn tāo
rén gāo yuǎn
shèng xīn yóu áo
miǎn wéi cǎo mèi chū
shuò nán yōng gōng dāo
gōng shēng jiāng xiàng jiā
zhuó luò chēng rén háo
wén chǎng qiān
shǐ kuàng zǎi chān
huái 怀 gōng jiàn
jiāng shuǐ tāo tāo
危素 危素

深山闭门二月初,白日雨打梅花枯。野夫读书大石上,粤有一客来吾庐。


水杭舟楫陆乘车,来徵后语行江湖。峨峨石峰起云气,下压古井蛟龙居。


讵知山人夜烧墨,墨色吹作烟模糊。玄光贯天众星没,草字满壁阴风嘘。


述文志者奚假文,通达今古良非迂。悲哉结绳易书契,剖割元气疑无馀。


遭逢盛时当返朴,谁复琐细稽虫鱼。远游京师愿寄赠,谨为皇帝书贞符。

shēn shān mén èr yuè chū
bái méi huā
shū shí shàng
yuè yǒu lái
shuǐ háng zhōu chéng chē
lái zhēng hòu háng jiāng
é é shí fēng yún
xià jǐng jiāo lóng
zhī shān rén shāo
chuī zuò yān
xuán guāng guàn tiān zhòng xīng méi
cǎo mǎn yīn fēng
shù wén zhì zhě jiǎ wén
tōng jīn liáng fēi
bēi zāi jié shéng shū
pōu yuán
zāo féng shèng shí dāng fǎn
shuí suǒ chóng
yuǎn yóu jīng shī yuàn zèng
jǐn wéi huáng shū zhēn
危素 危素

东风浩荡吹江南,危子行年二十三。长谣空谷天荡荡,剑倚白日风潭潭。


气高颇怪星象动,身在岂为饥寒贪。宫中圣人朝万国,臣抱犁銸在山泽。


终年读书空自劳,三岛求仙岂能得。齿牙不动心未摧,欲奏长策天门开。


周公仲尼没已久,麒麟凤凰去不来。世无忠臣与孝子,四海风俗何由回。

dōng fēng hào dàng chuī jiāng nán
wēi háng nián èr shí sān
zhǎng yáo kōng tiān dàng dàng
jiàn bái fēng tán tán
gāo guài xīng xiàng dòng
shēn zài wéi hán tān
gōng zhōng shèng rén cháo wàn guó
chén bào niè zài shān
zhōng nián shū kōng láo
sān dǎo qiú xiān néng
chǐ 齿 dòng xīn wèi cuī
zòu zhǎng tiān mén kāi
zhōu gōng zhòng méi jiǔ
lín fèng huáng lái
shì zhōng chén xiào
hǎi fēng yóu huí
危素 危素

南城李君家有琴,越左刻字名古音。仲春为鼓越裳操,听之使我无邪心。


白日落江生夜色,飞云触石愁太阴。粤从世衰淳朴散,三光动荡相攻战。


朝歌北鄙何可听,轩辕尧舜不复见。大元德盛礼乐兴,天下民风渐丕变。


君当身佩双琼瑶,光天殿上奏云韶。凤皇雍雍鸣赤霄,五城群仙定可招。


吾皇端拱四海治,千秋万岁垂鸿猷。

nán chéng jūn jiā yǒu qín
yuè zuǒ míng yīn
zhòng chūn wéi yuè shang cāo
tīng zhī shǐ 使 xié xīn
bái luò jiāng shēng
fēi yún chù shí chóu tài yīn
yuè cóng shì shuāi chún sàn
sān guāng dòng dàng xiàng gōng zhàn
cháo běi tīng
xuān yuán yáo shùn jiàn
yuán shèng xìng
tiān xià mín fēng jiàn biàn
jūn dāng shēn pèi shuāng qióng yáo
guāng tiān diàn 殿 shàng zòu yún sháo
fèng huáng yōng yōng míng chì xiāo
chéng qún xiān dìng zhāo
huáng duān gǒng hǎi zhì
qiān qiū wàn suì chuí hóng 鸿 yóu
危素 危素

野人头不巾,旷荡礼数略。破帽久无缨,时遇大风落。


得君香水珠,感此意不恶。薰之麝脐馨,贯以青丝索。


细文疑玛瑙,润色映掌握。颇烦番舶载,亦费巧匠凿。


整冠揖贵人,使我不能乐。何当从君游,高举谢城郭。

rén tóu jīn
kuàng dàng shù luè
mào jiǔ yīng
shí fēng luò
jūn xiāng shuǐ zhū
gǎn è
xūn zhī shè xīn
guàn qīng suǒ
wén nǎo
rùn yìng zhǎng
fán fān zǎi
fèi qiǎo jiàng záo
zhěng guàn guì rén
shǐ 使 néng
dāng cóng jūn yóu
gāo xiè chéng guō
危素 危素

种稻南谷口,凶岁囷仓虚。晚值老农语,出口三嘻吁。


幸有高亢田,种麦给群需。有麦且免忧,无麦将焉如。


昔谓崖谷底,其俗异黄农。浪迹城府归,却爱淳朴风。


猎夫不射雁,云与兄弟同。羽毛岂知道,天理谅无终。

zhǒng dào nán kǒu
xiōng suì qūn cāng
wǎn zhí lǎo nóng
chū kǒu sān
xìng yǒu gāo kàng tián
zhǒng mài gěi qún
yǒu mài qiě miǎn yōu
mài jiāng yān
wèi
huáng nóng
làng chéng guī
què ài chún fēng
liè shè yàn
yún xiōng tóng
máo zhī dào
tiān liàng zhōng
危素 危素

季子有剑秋水色,徐君见之惜不得。徐君墓上荒草寒,季子解剑挂树间。


一死一生见交谊,嗟哉延陵吴季子。

yǒu jiàn qiū shuǐ
jūn jiàn zhī
jūn shàng huāng cǎo hán
jiě jiàn guà shù jiān
shēng jiàn jiāo
jiē zāi yán líng
危素 危素

朝牧于林,暮钓于溪,吾何忧而。

cháo lín
diào
yōu ér
危素 危素

翼翼高堂,临水之阳。谁其作之,其氏曰王。

gāo táng
lín shuǐ zhī yáng
shuí zuò zhī
shì yuē wáng
危素 危素

高堂翼翼,既深且谧。有直其楹,有虚其室。

gāo táng
shēn qiě
yǒu zhí yíng
yǒu shì
更多关于危素的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:一线女明星排行榜2019明星演出报价中国美女明星有哪些名字迅雷7下载邪王追妻第一季迅雷下载迅雷最新版官方下载
櫻花の島
网站地图