作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

黄英介绍

黄英

黄英,番禺人。明宣宗宣德元年(一四二六)举人,官广西梧州知府。事见清道光《广东通志》卷七一。

黄英,番禺人。明宣宗宣德元年(一四二六)举人,官广西梧州知府。事见清道光《广东通志》卷七一。

相关资料
相关作品
黄英 黄英

六盘山下路,如掌雪花肥。


枯柳迎双轨,惊沙走四围。


岁寒诗骨瘦,春信陇头归。


惆怅私怜甚,呼僮再进衣。

liù pán shān xià
zhǎng xuě huā féi
liǔ yíng shuāng guǐ
jīng shā zǒu wéi
suì hán shī shòu
chūn xìn lǒng tóu guī
chóu chàng lián shèn
tóng zài jìn
黄英 黄英

隐隐微凉动碧罗,呼灯起问夜如何。雄风每欲披襟赋,明月应来对酒歌。


名等浮云生幻影,诗如慧剑斩愁魔。敲冰煮茗巴山话,记取旗枪手自搓。

yǐn yǐn wēi liáng dòng luó
dēng wèn
xióng fēng měi jīn
míng yuè yīng lái duì jiǔ
míng děng yún shēng huàn yǐng
shī huì jiàn zhǎn chóu
qiāo bīng zhǔ míng shān huà
qiāng shǒu cuō
黄英 黄英

镜中两鬓渐添霜,祝尔生平愿可偿。政教颂声留陇水,循良列传入河湟。


莫从薄俸争鸡鹜,须识强俄是虎狼。固结汉回枕戈待,玉门关外莽苍苍。

jìng zhōng liǎng bìn jiàn tiān shuāng
zhù ěr shēng píng yuàn cháng
zhèng jiāo sòng shēng liú lǒng shuǐ
xún liáng liè chuán huáng
cóng báo fèng zhēng
shí qiáng é shì láng
jié hàn huí zhěn dài
mén guān wài mǎng cāng cāng
黄英 黄英

童童陵谷辙痕纷,铃语分明走夕曛。曲突冷烟烧马粪,乱山斜径下羊群。


雪花昨夜埋荒梗,诗草何时退敌军。最是宵寒窗纸破,饥狼叫月不堪闻。

tóng tóng líng zhé hén fēn
líng fèn míng zǒu xūn
lěng yān shāo fèn
luàn shān xié jìng xià yáng qún
xuě huā zuó mái huāng gěng
shī cǎo shí tuì 退 jūn
zuì shì xiāo hán chuāng zhǐ
láng jiào yuè kān wén
黄英 黄英

天山南北未常羊,已信山经有大荒。古戍命名皆取水,高原随处是周行。


草根雪点零星白,天际沙痕映日黄。遗世宛然成独立,据鞍四顾太苍茫。

tiān shān nán běi wèi cháng yáng
xìn shān jīng yǒu huāng
shù mìng míng jiē shuǐ
gāo yuán suí chù shì zhōu háng
cǎo gēn xuě diǎn líng xīng bái
tiān shā hén yìng huáng
shì wǎn rán chéng
ān tài cāng máng
黄英 黄英

边塞寒笳晚更哀,布衣谁识陇西才。行依道北左公柳,春断江南驿使梅。


战罢沙虫悲士卒,嘘同野马息尘埃。壮怀不醉凉州酒,为辅河湟政教来。

biān sāi hán jiā wǎn gèng āi
shuí shí lǒng 西 cái
háng dào běi zuǒ gōng liǔ
chūn duàn jiāng nán 驿 shǐ 使 méi
zhàn shā chóng bēi shì
tóng chén āi
zhuàng huái 怀 zuì liáng zhōu jiǔ
wéi huáng zhèng jiāo lái
黄英 黄英

长途如出塞,竟日不逢人。屋破颓垣在,沙崩怪石皴。


斜阳移路冷,残雪绕莎匀。向晚天风起,狂吹野马尘。

zhǎng chū sāi
jìng féng rén
tuí yuán zài
shā bēng guài shí cūn
xié yáng lěng
cán xuě rào shā yún
xiàng wǎn tiān fēng
kuáng chuī chén
黄英 黄英

师门北望暮天低,一抹炊烟染树齐。赖有盐车太行骥,载将衣钵到河西。

shī mén běi wàng tiān
chuī yān rǎn shù
lài yǒu yán chē tài háng
zǎi jiāng dào 西
黄英 黄英

连宵蜡泪满铜荷,欲写家书墨自磨。作客每嫌心绪恶,胜人惟有鬓丝多。


江山月出腾兵气,冠盖风流倚醉歌。近市不堪闻腊鼓,锦城儿女近如何。

lián xiāo lèi mǎn tóng
xiě jiā shū
zuò měi xián xīn è
shèng rén wéi yǒu bìn duō
jiāng shān yuè chū téng bīng
guàn gài fēng liú zuì
jìn shì kān wén
jǐn chéng ér jìn
黄英 黄英

乐府曾闻沙似雪,长途又见雪铺沙。驱寒有术焚沙草,格物多情验雪花。


旧砌石崩留古寺,晚炊烟起识人家。山中艳说长流水,板屋低平稻亩斜。

céng wén shā xuě
zhǎng yòu jiàn xuě shā
hán yǒu shù fén shā cǎo
duō qíng yàn xuě huā
jiù shí bēng liú
wǎn chuī yān shí rén jiā
shān zhōng yàn shuō zhǎng liú shuǐ
bǎn píng dào xié
更多关于黄英的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:迅雷7下载手机版本bt资源种子搜索明星人气榜排名最新天堂蚂蚁bt明星小说离婚的明星最火的女明星前15名
櫻花の島
网站地图