作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

邹极介绍

邹极
邹极,抚州宜黄人,字适中,或作通中,号一翁。英宗治平四年进士。累官湖南转运使,时掌盐法者争以羡余希进,极条其不便,遂罢归。后擢度支员外郎。哲宗元祐初除江西提刑。以亲丧力请致仕。有《宜川集》。
邹极,抚州宜黄人,字适中,或作通中,号一翁。英宗治平四年进士。累官湖南转运使,时掌盐法者争以羡余希进,极条其不便,遂罢归。后擢度支员外郎。哲宗元祐初除江西提刑。以亲丧力请致仕。有《宜川集》。
相关资料
相关作品
邹极 邹极

出郭渡清溪,僧閒昼掩扉。造轩惟爱竹,植杖即披衣。


家舍杯盘近,村庄鸡犬肥。频来君莫厌,倒载夜深归。

chū guō qīng
sēng jiān zhòu yǎn fēi
zào xuān wéi ài zhú
zhí zhàng
jiā shě bēi pán jìn
cūn zhuāng quǎn féi
pín lái jūn yàn
dǎo zǎi shēn guī
邹极 邹极

溪边穿小径,寺后起幽轩。伐使恶木尽,养教修竹繁。


閒听渔唱静,卧隔市场喧。疏快宜人处,追惟子美言。

biān chuān 穿 xiǎo jìng
hòu yōu xuān
shǐ 使 è jìn
yǎng jiāo xiū zhú fán
jiān tīng chàng jìng
shì chǎng xuān
shū kuài rén chù
zhuī wéi měi yán
邹极 邹极

一到重来二纪馀,身閒方误昔迷途。龙回涧合木长润,圣隐岩空峰转孤。


自放山林随处适,相逢云水有心无。野僧见我犹生敬,我即休官祇旧儒。

dào zhòng lái èr
shēn jiān fāng
lóng huí jiàn zhǎng rùn
shèng yǐn yán kōng fēng zhuǎn
fàng shān lín suí chù shì
xiàng féng yún shuǐ yǒu xīn
sēng jiàn yóu shēng jìng
xiū guān jiù
邹极 邹极

危亭跨幽涧,涧水日潺湲。响与鼓钟应,静无车马喧。


布金因利物,漱玉自澄源。练引千寻远,珠倾万斛繁。


倚空横石壁,夹岸带山樊。涨骇天河决,湍流地轴翻。


僧栖真梦觉,客至涤尘烦。不尽登临意,忘言愧有言。

wēi tíng kuà yōu jiàn
jiàn shuǐ chán yuán
xiǎng zhōng yīng
jìng chē xuān
jīn yīn
shù chéng yuán
liàn yǐn qiān xún yuǎn
zhū qīng wàn fán
kōng héng shí
jiá àn dài shān fán
zhǎng hài tiān jué
tuān liú zhóu fān
sēng zhēn mèng jiào
zhì chén fán
jìn dēng lín
wàng yán kuì yǒu yán
邹极 邹极

吾邑有贤令,才猷足经国。政成越一考,俊誉自赫赫。


既圃辟后堂,背南面西北。为爱园中景,花木皆手植。


乘閒一造见,问名名未得。反覆为君思,请以晦题额。


晦取用而明,非谓入宴息。韬藏莅众术,蓄养辅世德。


制动本以静,对语定以默。大欲扬王庭,小亦去民忒。


有如匣中剑,利在诛奸慝。又若山下泉,出乃作惠泽。


公家急期会,诉牒仍堆积。一判情伪分,经目犹白黑。


堂中琴寂寞,昔优今逼迫。堂内经纵横,客至君欣怿。


岂无诗酒兴,相与乐暇隙。平台歌舞地,池上有瑶席。


坐揖竹风细,行依桧阴直。返照亘天红,轻烟半山白。


试观禽鸟细,所畏网与弋。我晦异君子,终焉兹屏迹。


出处各一时,俯仰无愧色。作诗见情性,拟古丽以则。

yǒu xián lìng
cái yóu jīng guó
zhèng chéng yuè kǎo
jùn
hòu táng
bèi nán miàn 西 běi
wéi ài yuán zhōng jǐng
huā jiē shǒu zhí
chéng jiān zào jiàn
wèn míng míng wèi
fǎn wéi jūn
qǐng huì é
huì yòng ér míng
fēi wèi yàn
tāo cáng zhòng shù
yǎng shì
zhì dòng běn jìng
duì dìng
yáng wáng tíng
xiǎo mín tuī
yǒu xiá zhōng jiàn
zài zhū jiān
yòu ruò shān xià quán
chū nǎi zuò huì
gōng jiā huì
dié réng duī
pàn qíng wěi fèn
jīng yóu bái hēi
táng zhōng qín
yōu jīn
táng nèi jīng zòng héng
zhì jūn xīn
shī jiǔ xìng
xiàng xiá
píng tái
chí shàng yǒu yáo
zuò zhú fēng
háng guì yīn zhí
fǎn zhào gèn tiān hóng
qīng yān bàn shān bái
shì guān qín niǎo
suǒ wèi wǎng
huì jūn
zhōng yān píng
chū chù shí
yǎng kuì
zuò shī jiàn qíng xìng
邹极 邹极

一翁亭高半空住,老健身轻若平步。昔约隐者招不来,今日招魂返何处。


亭压峻岭出茂林,百里山水如镜聚。俯窥井邑在涧底,凤台狮子沈烟雾。


豁然气象心胸开,阴晴异景天际来。巧思难穷画工笔,冥搜不尽诗人才。


春归谷暖花卉乱,士女游嬉情烂漫。暑风清快秋思多,玉树琼楼雪中看。


时时独上凭危栏,为爱孤松不可攀。百年天畀作伴侣,偃蹇肯落尘凡间。


有时携琴坐松下,竹径虽扫门常关。风吹清韵月散影,家僮不至那知还。


有时为招三两客,对松置酒味松德。坏梁栋挠彼小材,大夫自是粗官职。


醉来摩松鳞触手,污松以官亦何有。许由洗耳常不嗔,伯夷饿死吾无取。


登亭自负只一翁,四海退者岂我同。多缘失志畏罪废,往往养誉要王公。


我由兰署出持节,按道适至亲庭中。亟遭大变仅存息,无复有意图勋庸。


遂沥丹诚叩天阙,乞得真馆栖玉隆。岁馀尚厌仕籍在,抽簪解组颜犹红。


是非荣辱自此杜,生事无忧付农圃。种蔬植果鸡鱼肥,日具宾庖式歌舞。


斯亭最后得景多,百年过半能几何。经营土木亦可止,尽取此生适而已。

wēng tíng gāo bàn kōng zhù
lǎo jiàn shēn qīng ruò píng
yuē yǐn zhě zhāo lái
jīn zhāo hún fǎn chù
tíng jùn lǐng chū mào lín
bǎi shān shuǐ jìng
kuī jǐng zài jiàn
fèng tái shī shěn yān
huō rán xiàng xīn xiōng kāi
yīn qíng jǐng tiān lái
qiǎo nán qióng huà gōng
míng sōu jìn shī rén cái
chūn guī nuǎn huā huì luàn
shì yóu qíng làn màn
shǔ fēng qīng kuài qiū duō
shù qióng lóu xuě zhōng kàn
shí shí shàng píng wēi lán
wéi ài sōng pān
bǎi nián tiān zuò bàn
yǎn jiǎn kěn luò chén fán jiān
yǒu shí xié qín zuò sōng xià
zhú jìng suī sǎo mén cháng guān
fēng chuī qīng yùn yuè sàn yǐng
jiā tóng zhì zhī hái
yǒu shí wéi zhāo sān liǎng
duì sōng zhì jiǔ wèi sōng
huài liáng dòng náo xiǎo cái
shì guān zhí
zuì lái sōng lín chù shǒu
sōng guān yǒu
yóu ěr cháng chēn
è 饿
dēng tíng zhī wēng
hǎi tuì 退 zhě tóng
duō yuán shī zhì wèi zuì fèi
wǎng wǎng yǎng yào wáng gōng
yóu lán shǔ chū chí jiē
àn dào shì zhì qīn tíng zhōng
zāo biàn jǐn cún
yǒu xūn yōng
suí dān chéng kòu tiān què
zhēn guǎn lóng
suì shàng yàn shì zài
chōu zān jiě yán yóu hóng
shì fēi róng
shēng shì yōu nóng
zhǒng shū zhí guǒ féi
bīn páo shì
tíng zuì hòu jǐng duō
bǎi nián guò bàn néng
jīng yíng zhǐ
jìn shēng shì ér
邹极 邹极

鉴泉之窦山之麓,百年芜秽暗渟滀。吴侯天与仁智资,退食俯窥嗟不足。


试披沙滓凿为沼,深才数尺阔盈幅。迸流日夕不可穷,碎如珠玑莹如玉。


南邻野叟号逍遥,漱石枕泉真所欲。一来临视推不去,草草杯盘勉君速。


解衣款入凌阴坐,六月正午忘暑毒。涤烦沃渴汲复溢,长流清风去残酷。


此鉴不窥示养正,用明岂特须眉烛。巧非镕范净非磨,应物无心奸自伏。


宝奁青铜世所贵,凤舞龙盘耀人目。勿轻勺水当静观,能动天关翻地轴。


主人宝此方澄清,野叟挠之安敢渎。举觞随分拥叵罗,醉狂拟学鸳鸯浴。


世无秦法饮无禁,心动胆张惊且缩。可怜渫在百里间,四海王明俱受福。


显幽用舍姑置之,君颜渐淍吾发秃。相逢一顾一回笑,满酌为君歌此曲。

jiàn quán zhī dòu shān zhī
bǎi nián huì àn tīng
hóu tiān rén zhì
tuì 退 shí kuī jiē
shì shā záo wéi zhǎo
shēn cái shù chǐ kuò yíng
bèng liú qióng
suì zhū yíng
nán lín sǒu hào xiāo yáo
shù shí zhěn quán zhēn suǒ
lái lín shì tuī
cǎo cǎo bēi pán miǎn jūn
jiě kuǎn líng yīn zuò
liù yuè zhèng wàng shǔ
fán
zhǎng liú qīng fēng cán
jiàn kuī shì yǎng zhèng
yòng míng méi zhú
qiǎo fēi róng fàn jìng fēi
yīng xīn jiān
bǎo lián qīng tóng shì suǒ guì
fèng lóng pán yào 耀 rén
qīng sháo shuǐ dāng jìng guān
néng dòng tiān guān fān zhóu
zhǔ rén bǎo fāng chéng qīng
sǒu náo zhī ān gǎn
shāng suí fèn yōng luó
zuì kuáng xué yuān yāng
shì qín yǐn jìn
xīn dòng dǎn zhāng jīng qiě suō
lián xiè zài bǎi jiān
hǎi wáng míng shòu
xiǎn yōu yòng shě zhì zhī
jūn yán jiàn diāo
xiàng féng huí xiào
mǎn zhuó wéi jūn
邹极 邹极

吴侯之来适荒年,政修民苏犹解悬。庭无留讼狱屡空,百姓爱悦奸吏悛。


公馀何以度永日,坐督皂隶先疏泉。泉潴为沼净可鉴,清范即与名俱传。


今年时丰民事简,退食纵步山之巅。诛锄芜秽出古木,矫如虬龙上参天。


夷高培坳荫其下,百里胜景尽目前。烂柯石局候仙侣,月庵竹榻容醉眠。


或弄瑶琴或放歌,或谈玄理或安禅。圆虚洞照万缘息,乾坤有量斯无边。


庵中主人趣高上,喜我相过时留连。所嗟官满差迁去,肯顾衰翁须后贤。

hóu zhī lái shì huāng nián
zhèng xiū mín yóu jiě xuán
tíng liú sòng kōng
bǎi xìng ài yuè jiān quān
gōng yǒng
zuò zào xiān shū quán
quán zhū wéi zhǎo jìng jiàn
qīng fàn míng chuán
jīn nián shí fēng mín shì jiǎn
tuì 退 shí zòng shān zhī diān
zhū chú huì chū
jiǎo qiú lóng shàng cān tiān
gāo péi ào yīn xià
bǎi shèng jǐng jìn qián
làn shí hòu xiān
yuè ān zhú róng zuì mián
huò nòng yáo qín huò fàng
huò tán xuán huò ān chán
yuán dòng zhào wàn yuán
qián kūn yǒu liàng biān
ān zhōng zhǔ rén gāo shàng
xiàng guò shí liú lián
suǒ jiē guān mǎn chà qiān
kěn shuāi wēng hòu xián
邹极 邹极

愿君早作归来计,同醉园林二十春。

yuàn jūn zǎo zuò guī lái
tóng zuì yuán lín èr shí chūn
邹极 邹极

休缘招隐空生叹,自是中心悦美官。

xiū yuán zhāo yǐn kōng shēng tàn
shì zhōng xīn yuè měi guān
更多关于邹极的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:迅雷7手机版bt蚂蚁磁力搜索天堂明星照片2020中国女明星颜值排行表中国十大漂亮的女明星
櫻花の島
网站地图