作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

黄燮介绍

黄燮
黄燮,闽清(今属福建)人。宁宗嘉定元年(一二○八)进士(清乾隆《福建通志》卷三五)。
黄燮,闽清(今属福建)人。宁宗嘉定元年(一二○八)进士(清乾隆《福建通志》卷三五)。
相关资料
相关作品
黄燮清 黄燮清

西风八九月,积地秋云黄。 力田已告成,计日宜收藏。 刈获须及时,虑为雨雪伤。 农家终岁劳,至此愿稍偿。 勤苦守恒业,始有数月粮。 嗟彼豪华子,素餐厌膏粱。 安坐废手足,嗜欲毒其肠。 岂知民力艰,颗米皆琳琅。 园居知风月,野居知星霜。 君看获稻时,粒粒脂膏香。

西风八九月,积地秋云黄。

力田已告成,计日宜收藏。

刈获须及时,虑为雨雪伤。

农家终岁劳,至此愿稍偿。

勤苦守恒业,始有数月粮。

嗟彼豪华子,素餐厌膏粱。

安坐废手足,嗜欲毒其肠。

岂知民力艰,颗米皆琳琅。

园居知风月,野居知星霜。

君看获稻时,粒粒脂膏香。

西风八九月,积地秋云黄。
秋云:喻指成熟的稻子如秋云遍地。

力田已告成,计日宜收藏。

刈获须及时,虑为雨雪伤。
虑:犹言“恐”。

农家终岁劳,至此愿稍偿。

勤苦守恒业,始有数月粮。

嗟彼豪华子,素餐厌膏粱。
素餐:见《诗经·伐檀》注。膏粱:指精美的食物。

安坐废手足,嗜欲毒其肠。

岂知民力艰,颗米皆琳琅。
琳琅:美玉。

园居知风月,野居知星霜。
风月:泛指景色。

君看获稻时,粒粒脂膏香。

此诗写秋天获稻时所见所感。前半部分首先描写了稻子成熟时节遍地金黄,展现了一片丰收景象。农家经过了终岁的辛劳,终于有所收获。“终有数月粮”既透出劳有所获的一丝安慰,更点明了粮食来之不易。后半部分先写“素餐”的“豪华子”们饱食终日,无所事事,不知稼穑之艰难,与终年辛勤劳作的农家形成鲜明对比,揭露了不平等的社会现实,后通过议论,表现了对劳动成果的珍惜和对劳动的赞美。全诗语言质朴清新,流露了诗人对民生疾苦的关怀和同情,具有积极意义。

西 fēng jiǔ yuè
qiū yún huáng
tián gào chéng
shōu cáng
huò shí
wéi xuě shāng
nóng jiā zhōng suì láo
zhì yuàn shāo cháng
qín shǒu héng
shǐ yǒu shù yuè liáng
jiē háo huá
cān yàn gāo liáng
ān zuò fèi shǒu
shì cháng
zhī mín jiān
jiē lín láng
yuán zhī fēng yuè
zhī xīng shuāng
jūn kàn huò dào shí
zhī gāo xiāng
黄燮清 黄燮清

画桥路转,奁水波明,新涨如许。破晓东风,吹起荡春情绪。


弱柳搓丝黄似月,丛花叠影红成雾。倚孤篷,载双柑斗酒,醉寻烟雨。


恰正好、清明才过,一笑青山,齐展眉妩。拾翠评香,难得俊游闲侣。


燕子人家炊笋饭,鹧鸪村店留茶语。尽风流,又何须,画船箫鼓。

huà qiáo zhuǎn
lián shuǐ míng
xīn zhǎng
xiǎo dōng fēng
chuī dàng chūn qíng
ruò liǔ cuō huáng yuè
cóng huā dié yǐng hóng chéng
péng
zǎi shuāng gān dòu jiǔ
zuì xún yān
qià zhèng hǎo qīng míng cái guò
xiào qīng shān
zhǎn méi
shí cuì píng xiāng
nán jùn yóu xián
yàn rén jiā chuī sǔn fàn
zhè cūn diàn liú chá
jìn fēng liú
yòu
huà chuán xiāo
黄燮清 黄燮清

移来六幅湘烟软。悄愔愔、衬贴迥廊幽茜。只许夕阳通,慢放他归燕。


略有微风飘飏起,误带出、晚妆花片。人面。尽空濛潇洒,碧云同远。


曾忆十二栏干,映高梧、垂柳波纹斜展。细露一灯红,正夜凉初卷。


别后相思惟梦到,错认他明河清浅。亭院。怅月淡星疏,那回罗幔。

lái liù xiāng yān ruǎn
qiāo yīn yīn chèn tiē jiǒng láng yōu qiàn
zhī yáng tōng
màn fàng guī yàn
luè yǒu wēi fēng piāo yáng
dài chū wǎn zhuāng huā piàn
rén miàn
jìn kōng méng xiāo
yún tóng yuǎn
céng shí èr lán gàn
yìng gāo chuí liǔ wén xié zhǎn
dēng hóng
zhèng liáng chū juàn
bié hòu xiàng wéi mèng dào
cuò rèn míng qīng qiǎn
tíng yuàn
chàng yuè dàn xīng shū
huí luó màn
黄燮清 黄燮清

慰人寥寂。玲珑一串烟丝密。柔枝细蕊幽香别。金谷楼头,凉夜正相忆。


晚妆帘底疏星碧。泪痕穿作连环结。枕函松落圆难觅。


粘上云翘,秋是露华滴。

wèi rén liáo
líng lóng chuàn yān
róu zhī ruǐ yōu xiāng bié
jīn lóu tóu
liáng zhèng xiàng
wǎn zhuāng lián shū xīng
lèi hén chuān 穿 zuò lián huán jié
zhěn hán sōng luò yuán nán
zhān shàng yún qiào
qiū shì huá
黄燮清 黄燮清

曲巷黄昏,暗尘低衬雕轮转。疏帘小院正西风,霜气催新雁。


倚壁银缸乍剪。画秋痕,露浓香浅。小窗月上,若聘幽兰,天然仙眷。


九陌烟花,艳桃秾李争寻遍。怜伊高格不宜时,淡处知谁见。


尚有词人醉眼。但相对、无言自远。愿留残墨,添注寒泉,写成长卷。

xiàng huáng hūn
àn chén chèn diāo lún zhuǎn
shū lián xiǎo yuàn zhèng 西 fēng
shuāng cuī xīn yàn
yín gāng zhà jiǎn
huà qiū hén
nóng xiāng qiǎn
xiǎo chuāng yuè shàng
ruò pìn yōu lán
tiān rán xiān juàn
jiǔ yān huā
yàn táo nóng zhēng xún biàn
lián gāo shí
dàn chù zhī shuí jiàn
shàng yǒu rén zuì yǎn
dàn xiàng duì yán yuǎn
yuàn liú cán
tiān zhù hán quán
xiě chéng zhǎng juàn
黄燮清 黄燮清

嫩凉浮,幽思聚。一笛西风,吹醒陂塘雨。约略晚峰青可数。


谁放斜阳,红了疏疏树。


问渔兄,携钓侣。小咏鸣舷,唱入菱花去。时有闲鸥留客住。


醉拥蓑衣,清梦烟中补。

nèn liáng
yōu
西 fēng
chuī xǐng bēi táng
yuē luè wǎn fēng qīng shù
shuí fàng xié yáng
hóng le shū shū shù
wèn xiōng
xié diào
xiǎo yǒng míng xián
chàng líng huā
shí yǒu xián ōu liú zhù
zuì yōng suō
qīng mèng yān zhōng
黄燮清 黄燮清

鸥去亭荒,雁来江冷,画笔犹留千古。写竹光阴,散花身世,愁根忏除能否。


待稽首慈云里。东风谩飞絮。


忍回数。换沧桑、梦尘残劫,何况是、春水影中儿女。


一曲念家山,悔当时、生向东土。玉镜非台,问莲花、庄在何处。


愿心经持诵,修到雪衣鹦鹉。

ōu tíng huāng
yàn lái jiāng lěng
huà yóu liú qiān
xiě zhú guāng yīn
sàn huā shēn shì
chóu gēn chàn chú néng fǒu
dài shǒu yún
dōng fēng màn fēi
rěn huí shù
huàn cāng sāng mèng chén cán jié
kuàng shì chūn shuǐ yǐng zhōng ér
niàn jiā shān
huǐ dāng shí shēng xiàng dōng
jìng fēi tái
wèn lián huā zhuāng zài chù
yuàn xīn jīng chí sòng
xiū dào xuě yīng
黄燮清 黄燮清

燕病莺娇。看烟横废径,水漫危桥。不闻金谷宴,已断玉人箫。


垂杨何苦弄纤腰。旧时舞衣馀香暗销。繁华影,试问取、断垣残照。


风悄。云缥缈。来访故人,聊诉闲怀抱。冷处追欢,梦中寻悟,生意一庭幽草。


弦管东山几何时,蔓藤花发诗天老。红栏干,让书生、醉倚昏晓。

yàn bìng yīng jiāo
kàn yān héng fèi jìng
shuǐ màn wēi qiáo
wén jīn yàn
duàn rén xiāo
chuí yáng nòng xiān yāo
jiù shí xiāng àn xiāo
fán huá yǐng
shì wèn duàn yuán cán zhào
fēng qiāo
yún piāo miǎo
lái fǎng 访 rén
liáo xián huái 怀 bào
lěng chù zhuī huān
mèng zhōng xún
shēng tíng yōu cǎo
xián guǎn dōng shān shí
màn téng huā shī tiān lǎo
hóng lán gàn
ràng shū shēng zuì hūn xiǎo
黄燮清 黄燮清

独枕缫愁,离弦絮恨,天涯酒醒灯昏。惜别经秋,玉台明镜生尘。


红蚕吐尽黄金缕,化罗浮、蛱蝶仙裙。一丝丝,半是回文,半是啼痕。


缠绵无限相思意,认中郎隐语,倩女痴魂。九曲明珠,也应穿透情根。


锦机织冷鸳鸯字,甚银河、隔断天孙。最伤心。水样流年,月样前身。

zhěn sāo chóu
xián hèn
tiān jiǔ xǐng dēng hūn
bié jīng qiū
tái míng jìng shēng chén
hóng cán jìn huáng jīn
huà luó jiá dié xiān qún
bàn shì huí wén
bàn shì hén
chán mián xiàn xiàng
rèn zhōng láng yǐn
qiàn chī hún
jiǔ míng zhū
yīng chuān 穿 tòu qíng gēn
jǐn zhī lěng yuān yāng
shèn yín duàn tiān sūn
zuì shāng xīn
shuǐ yàng liú nián
yuè yàng qián shēn
黄燮清 黄燮清

江上雨成例,二月少晴时。柳枝东面风紧,千缕总飘西。


不见梦中芳草,但见镜中新涨,寒重燕归迟。淡墨写离怨,还带泪痕题。


寂寥况,惟有我,素心知。绿珠穿作,红豆相慰在天涯。


早是梅花开过,又是杏花消损,莫误海棠期。待约看山去,依旧翠眉低。

jiāng shàng chéng
èr yuè shǎo qíng shí
liǔ zhī dōng miàn fēng jǐn
qiān zǒng piāo 西
jiàn mèng zhōng fāng cǎo
dàn jiàn jìng zhōng xīn zhǎng
hán zhòng yàn guī chí
dàn xiě yuàn
hái dài lèi hén
liáo kuàng
wéi yǒu
xīn zhī
绿 zhū chuān 穿 zuò
hóng dòu xiàng wèi zài tiān
zǎo shì méi huā kāi guò
yòu shì xìng huā xiāo sǔn
hǎi táng
dài yuē kàn shān
jiù cuì méi
更多关于黄燮的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:磁力天堂torrent迅雷5请明星演出多少钱最新电视剧迅雷下载迅雷下载电影明星前十名迅雷5下载男明星大全名字娱乐圈最脏的8位女星磁力天堂中文
櫻花の島
网站地图