一饭相怜良不易,千金为报更何难。天生豪杰终扶汉,谁在尘埃豫识韩。
阿母淮阳祠貌古,王孙云梦主恩残。登台一掬伤心泪,洒向西风木叶乾。
yī
一
fàn
饭
xiàng
相
lián
怜
liáng
良
bù
不
yì
易
,
,
qiān
千
jīn
金
wéi
为
bào
报
gèng
更
hé
何
nán
难
。
。
tiān
天
shēng
生
háo
豪
jié
杰
zhōng
终
fú
扶
hàn
汉
,
,
shuí
谁
zài
在
chén
尘
āi
埃
yù
豫
shí
识
hán
韩
。
。
ā
阿
mǔ
母
huái
淮
yáng
阳
cí
祠
mào
貌
gǔ
古
,
,
wáng
王
sūn
孙
yún
云
mèng
梦
zhǔ
主
ēn
恩
cán
残
。
。
dēng
登
tái
台
yī
一
jū
掬
shāng
伤
xīn
心
lèi
泪
,
,
sǎ
洒
xiàng
向
xī
西
fēng
风
mù
木
yè
叶
qián
乾
。
。