作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

吴兆骞介绍

吴兆骞
吴兆骞 ►18篇诗文
(1631—1684)清江南吴江人,字汉槎。吴兆宽弟。少有才名,与华亭彭师度、宜兴陈维崧有“江左三凤凰”之号。顺治十四年科场案,无辜遭累,遣戍宁古塔,居二十三年。友人顾贞观求明珠子纳兰性德为之缓颊,旧日文友宋德宜、徐乾学集资纳赎,始得放归,又三年而卒。有《秋笳集》。
(1631—1684)清江南吴江人,字汉槎。吴兆宽弟。少有才名,与华亭彭师度、宜兴陈维崧有“江左三凤凰”之号。顺治十四年科场案,无辜遭累,遣戍宁古塔,居二十三年。友人顾贞观求明珠子纳兰性德为之缓颊,旧日文友宋德宜、徐乾学集资纳赎,始得放归,又三年而卒。有《秋笳集》。
相关资料
相关作品
吴兆骞 吴兆骞

迢递回冈抱塞长,暮云归路剧羊肠。马嘶古碛塞沙白,鸦乱荒城夕照黄。


病后关河空涕泪,战馀身世各苍茫。客游不异松花水,日夜滔滔下北荒。

tiáo huí gāng bào sāi zhǎng
yún guī yáng cháng
sāi shā bái
luàn huāng chéng zhào huáng
bìng hòu guān kōng lèi
zhàn shēn shì cāng máng
yóu sōng huā shuǐ
tāo tāo xià běi huāng
吴兆骞 吴兆骞

榆关酒楼临大衢,征人日暮行驻车。鹿裘老翁鬓成雪,夹毂相逢问里闾。


乍闻吴语三太息,坐我楼头话畴昔。自云家世本吴中,住近张王旧宫侧。


少年追逐冶游场,破产徵歌意无惜。沙家枪槊冠江南,学得梨花推第一。


技成好作关河游,贩缯几度来边州。燕姬十五芙蓉色,弹筝夜夜酣高楼。


一曲红绡醉中掷,囊空典却千金裘。三载边庭履霜露,飘摇裋褐谁相顾。


途穷不忍到乡关,却向军中应征募。金羁翠眊绣蝥弧,名隶渡辽第三部。


关前上将霍将军,遣向松山守烽住。孤城接斗无时休,铁甲中宵带冰卧。


老边墙直长城隈,梯冲百道如山来。宁前死屯昼城闭,旌旗黯惨纷黄埃。


雄边健儿十三万,鼓声欲死弓难开。碛西降丁最翘健,日暮分营夜催战。


吁嗟万骑无人回,射尽平州铁丝箭。曙光瞳瞳海生绿,战血无声注空谷。


严霜如刀箭如猥,欲上戎鞍泪交续。坚城既堕将军降,几部残兵向南哭。


相随散卒临渝城,横刀更隶龙骧营。倏忽长安易朝市,关门不用防秋兵。


从此飘零脱军伍,种豆锄葵学农圃。且将衰齿托鸡豚,幸免微躯饲豺虎。


昨年有客来燕京,传道江南亦被兵。故国他乡尽荆棘,穷黎何处还聊生。


伊昔姑苏城畔住,门前小店临江树。半生羁戍塞垣秋,梦断吴关旧行处。


今日逢君辽水北,被褐驱车欲安适。白头边语久侏{牜世},重听乡音涕横臆。


凄惶岭外北风哀,莽莽边沙路何极。沽酒邀君君莫辞,天涯相见且相悲。


莫嫌憔悴穷边叟,犹是吴趋市上儿。

guān jiǔ lóu lín
zhēng rén háng zhù chē
鹿 qiú lǎo wēng bìn chéng xuě
jiá xiàng féng wèn
zhà wén sān tài
zuò lóu tóu huà chóu
yún jiā shì běn zhōng
zhù jìn zhāng wáng jiù gōng
shǎo nián zhuī zhú yóu chǎng
chǎn zhēng
shā jiā qiāng shuò guàn jiāng nán
xué huā tuī
chéng hǎo zuò guān yóu
fàn zēng lái biān zhōu
yàn shí róng
dàn zhēng hān gāo lóu
hóng xiāo zuì zhōng zhì
náng kōng diǎn què qiān jīn qiú
sān zǎi biān tíng shuāng
piāo yáo shù shuí xiàng
qióng rěn dào xiāng guān
què xiàng jūn zhōng yīng zhēng
jīn cuì mèi xiù móu
míng liáo sān
guān qián shàng jiāng huò jiāng jūn
qiǎn xiàng sōng shān shǒu fēng zhù
chéng jiē dòu shí xiū
tiě jiǎ zhōng xiāo dài bīng
lǎo biān qiáng zhí zhǎng chéng wēi
chōng bǎi dào shān lái
níng qián tún zhòu chéng
jīng àn cǎn fēn huáng āi
xióng biān jiàn ér shí sān wàn
shēng gōng nán kāi
西 jiàng dīng zuì qiào jiàn
fèn yíng cuī zhàn
jiē wàn rén huí
shè jìn píng zhōu tiě jiàn
shǔ guāng tóng tóng hǎi shēng 绿
zhàn xuè shēng zhù kōng
yán shuāng dāo jiàn wěi
shàng róng ān lèi jiāo
jiān chéng duò jiāng jūn jiàng
cán bīng xiàng nán
xiàng suí sàn lín chéng
héng dāo gèng lóng xiāng yíng
shū zhǎng ān cháo shì
guān mén yòng fáng qiū bīng
cóng piāo líng tuō jūn
zhǒng dòu chú kuí xué nóng
qiě jiāng shuāi chǐ 齿 tuō tún
xìng miǎn wēi chái
zuó nián yǒu lái yàn jīng
chuán dào jiāng nán bèi bīng
guó xiāng jìn jīng
qióng chù hái liáo shēng
chéng pàn zhù
mén qián xiǎo diàn lín jiāng shù
bàn shēng shù sāi yuán qiū
mèng duàn guān jiù háng chù
jīn féng jūn liáo shuǐ běi
bèi chē ān shì
bái tóu biān jiǔ zhū { { niú shì } }
zhòng tīng xiāng yīn héng
huáng lǐng wài běi fēng āi
mǎng mǎng biān shā
jiǔ yāo jūn jūn
tiān xiàng jiàn qiě xiàng bēi
xián qiáo cuì qióng biān sǒu
yóu shì shì shàng ér
吴兆骞 吴兆骞

长安女冠头似雪,曳地黄紽悬百结。手执金经泪暗垂,云是前朝旧宫妾。


一朝充选入披香,倭堕新梳内殿妆。低鬟自惜青虫小,系臂愁看绛缕长。


当年御极方清晏,宫中屡启催花宴。云母屏开见舞人,水晶帘卷低歌扇。


歌舞年年乐事殊,森沈宝幄挂流苏。北宫漫阅鱼龙戏,东绢频临《蛱蝶图》。


图史纷披间珠翠,深宫镇日长无事。鹊顾书从女史传,鸾雏钗向昭仪赐。


昭仪明艳独承欢,促坐金床倚笑看。灯簇九微长侍辇,妆成七宝自凭兰。


兰前罗绮纷成列,阿监才人几分别。玉墀草细打球高,珠箔花深吹管彻。


景福宫前细柳垂,琼轩不闭共追随。绣镫缠鬃娇试马,绿绨隐几倦弹棋。


春花秋月年华换,掖庭寂寞肠堪断。素手翻书教小王,红颜对食怜同伴。


自从羽檄扰秦川,遂使官家少晏眠。五夜刺闺频报警,三春合殿罢开筵。


几载天颜惨不乐,中宵独坐占芒角。炮火新开内教场,诏书屡下文渊阁。


阁门封事日纷纷,督府潼关复覆军。几部黄巾残豫楚,千群青犊下宣云。


宣云处处名城堕,倒戈自启居庸锁。阙下交驰告急书,殿前望断平安火。


军锋倏忽逼神京,一夜都人已数惊。内苑左貂群揖盗,团营飞骑半翻城。


城上弓刀争内向,苍黄无复蓬莱仗。独御金鞭视九门,空颁铁券封诸将。


白马青袍卷地来,君王长叹不平台。日诏内人从避寇,手持爱子共衔哀。


可怜十叶汉天子,海竭山崩竟如此。复壁宁教伏后藏,佩刀自刺清河死。


珠伤玉碎满曾城,宫车无那赤龙迎。犹有黄门曾殉主,岂知紫闼竟屯兵。


自怜白首深宫住,欲问家山渺归路。潜脱霓裳出九重,却寻月径依双树。


一托香台已十秋,每谈遗事自生愁。室中漫礼金仙席,梦里还随玉辇游。


惆怅生年遘阳九,戒珠持遍甘衰朽。仙家龙种尚飘零,贱妾蛾眉亦何有。


我来故国几沾翰,摩娑铜狄北风酸。昭阳旧侍悲通德,长乐姬人识佩兰。


从古存亡堪太息,凄凉无处寻遗迹。《麦秀》偏伤过客情,《柘枝》还下宫人泣。

zhǎng ān guàn tóu xuě
huáng tuó xuán bǎi jié
shǒu zhí jīn jīng lèi àn chuí
yún shì qián cháo jiù gōng qiè
cháo chōng xuǎn xiāng
duò xīn shū nèi diàn 殿 zhuāng
huán qīng chóng xiǎo
chóu kàn jiàng zhǎng
dāng nián fāng qīng yàn
gōng zhōng cuī huā yàn
yún píng kāi jiàn rén
shuǐ jīng lián juàn shàn
nián nián shì shū
sēn shěn bǎo guà liú
běi gōng màn yuè lóng
dōng juàn pín lín jiá dié
shǐ fēn jiān zhū cuì
shēn gōng zhèn zhǎng shì
què shū cóng shǐ chuán
luán chú chāi xiàng zhāo
zhāo míng yàn chéng huān
zuò jīn chuáng xiào kàn
dēng jiǔ wēi zhǎng shì niǎn
zhuāng chéng bǎo píng lán
lán qián luó fēn chéng liè
ā jiān cái rén fèn bié
chí cǎo qiú gāo
zhū huā shēn chuī guǎn chè
jǐng gōng qián liǔ chuí
qióng xuān gòng zhuī suí
xiù dèng chán zōng jiāo shì
绿 yǐn juàn dàn
chūn huā qiū yuè nián huá huàn
tíng cháng kān duàn
shǒu fān shū jiāo xiǎo wáng
hóng yán duì shí lián tóng bàn
cóng rǎo qín chuān
suí shǐ 使 guān jiā shǎo yàn mián
guī pín bào jǐng
sān chūn diàn 殿 kāi yàn
zǎi tiān yán cǎn
zhōng xiāo zuò zhàn máng jiǎo
pào huǒ xīn kāi nèi jiāo chǎng
zhào shū xià wén yuān
mén fēng shì fēn fēn
tóng guān jūn
huáng jīn cán chǔ
qiān qún qīng xià xuān yún
xuān yún chù chù míng chéng duò
dǎo yōng suǒ
què xià jiāo chí gào shū
diàn 殿 qián wàng duàn píng ān huǒ
jūn fēng shū shén jīng
dōu rén shù jīng
nèi yuàn zuǒ diāo qún dào
tuán yíng fēi bàn fān chéng
chéng shàng gōng dāo zhēng nèi xiàng
cāng huáng péng lái zhàng
jīn biān shì jiǔ mén
kōng bān tiě quàn fēng zhū jiāng
bái qīng páo juàn lái
jūn wáng zhǎng tàn píng tái
zhào nèi rén cóng kòu
shǒu chí ài gòng xián āi
lián shí hàn tiān
hǎi jié shān bēng jìng
níng jiāo hòu cáng
pèi dāo qīng
zhū shāng suì mǎn céng chéng
gōng chē chì lóng yíng
yóu yǒu huáng mén céng xùn zhǔ
zhī jìng tún bīng
lián bái shǒu shēn gōng zhù
wèn jiā shān miǎo guī
qián tuō shang chū jiǔ zhòng
què xún yuè jìng shuāng shù
tuō xiāng tái shí qiū
měi tán shì shēng chóu
shì zhōng màn jīn xiān
mèng hái suí niǎn yóu
chóu chàng shēng nián gòu yáng jiǔ
jiè zhū chí biàn gān shuāi xiǔ
xiān jiā lóng zhǒng shàng piāo líng
jiàn qiè é méi yǒu
lái guó zhān hàn
suō tóng běi fēng suān
zhāo yáng jiù shì bēi tōng
zhǎng rén shí pèi lán
cóng cún wáng kān tài
liáng chù xún
mài xiù piān shāng guò qíng
zhè zhī hái xià gōng rén
吴兆骞 吴兆骞

临潢城头暮吹笛,北斗阑干月将出。金吾置酒坐北堂,银鞍召客何辉煌。


织成罽幕芙蓉卷,紫氎新茵兽文软。黄羊作馔堆金盘,青骊挏酒挥犀碗。


筵前火照明星稀,凝笳急管纷相依。锦衣如雾声綷縩,宝刀拂露光霏微。


须臾月东吐,留宾坐挝鼓。还褰丹绮帷,更出红妆女。


金钿曜紫貂,珠袿袭青鼠。的皪芳唇歌,便娟细腰舞。


沈沈芳夜兰,恻恻北风弹。青蛾扇底蹙,素指弦上寒。


哀弦声屡阕,灵虬水频咽。但顾罗袖欢,讵惜珠缨绝。


酒兰华幕坐欲移,徘徊落月秋河低。锦镫车马纵横去,应照香尘绕路飞。

lín huáng chéng tóu chuī
běi dòu lán gàn yuè jiāng chū
jīn zhì jiǔ zuò běi táng
yín ān zhào huī huáng
zhī chéng róng juàn
dié xīn yīn shòu wén ruǎn
huáng yáng zuò zhuàn duī jīn pán
qīng dòng jiǔ huī wǎn
yàn qián huǒ zhào míng xīng
níng jiā guǎn fēn xiàng
jǐn shēng cài
bǎo dāo guāng fēi wēi
yuè dōng
liú bīn zuò
hái qiān dān wéi
gèng chū hóng zhuāng
jīn diàn yào diāo
zhū guī qīng shǔ
de fāng chún
biàn 便 juān yāo
shěn shěn fāng lán
běi fēng dàn
qīng é shàn
zhǐ xián shàng hán
āi xián shēng què
líng qiú shuǐ pín yān
dàn luó xiù huān
zhū yīng jué
jiǔ lán huá zuò
pái huái luò yuè qiū
jǐn dèng chē zòng héng
yīng zhào xiāng chén rào fēi
吴兆骞 吴兆骞

连峰如黛逐人来,一到频惊暝色催。坏道沙喧天外雨,崩崖石走地中雷。


千年冰雪晴还湿,万木云霾午未开。明发前林更巉绝,侧身修坂倍生哀。

lián fēng dài zhú rén lái
dào pín jīng míng cuī
huài dào shā xuān tiān wài
bēng shí zǒu zhōng léi
qiān nián bīng xuě qíng hái shī 湿
wàn yún mái wèi kāi
míng qián lín gèng chán jué
shēn xiū bǎn bèi shēng āi
吴兆骞 吴兆骞

岁晚霜清木叶愁,病馀蓬径愧淹留。紫台一别悲苏李,青草频年哭应刘。


归梦关河长伏枕,客心天地各惊秋。明朝谁是登高侣,零落黄垆岂再游。

suì wǎn shuāng qīng chóu
bìng péng jìng kuì yān liú
tái bié bēi
qīng cǎo pín nián yīng liú
guī mèng guān zhǎng zhěn
xīn tiān jīng qiū
míng cháo shuí shì dēng gāo
líng luò huáng zài yóu
吴兆骞 吴兆骞

送尔驱征马,离亭叶已飞。云山三岁别,风雨一人归。


碛晚黄羊少,关寒白雁稀。苍茫望辽海,今日是王畿。

sòng ěr zhēng
tíng fēi
yún shān sān suì bié
fēng rén guī
wǎn huáng yáng shǎo
guān hán bái yàn
cāng máng wàng liáo hǎi
jīn shì wáng
吴兆骞 吴兆骞

寂坐匡床饮浊醪,临风愁听角声高。谤书何事腾三箧,壮士由来泣二桃。


目断乡关空涕泗,心伤乌鸟自悲号。可怜一片江南月,永夜苍苍客梦劳。

zuò kuāng chuáng yǐn zhuó láo
lín fēng chóu tīng jiǎo shēng gāo
bàng shū shì téng sān qiè
zhuàng shì yóu lái èr táo
duàn xiāng guān kōng
xīn shāng niǎo bēi hào
lián piàn jiāng nán yuè
yǒng cāng cāng mèng láo
吴兆骞 吴兆骞

蓟门三月柳堪折,玉关迁客肝肠绝。结束征车去旧乡,矫首天南恨离别。


忆昨胥台事侠游,才名卓荦凌王侯。黄童雅擅无双誉,温峤羞居第二流。


相将日向春江曲,阖闾暮前草初绿。彩鹢春风客似云,珠帘夜月人如玉。


少年行乐恣游盘,夹道飞花覆锦湍。按歌每挟茱萸女,驻马频看芍药栏。


筵前进酒题鹦鹉,一日声名动东府。拟从执戟奏甘泉,耻学吾丘能格五。


去年谬应公车征,骏马高台几度登。自许文章飞白凤,岂知谣诼信苍蝇。


苍蝇点白由来事,薏苡偏嗟罹谤议。赋就《凌云》只自怜,投人明月还相弃。


身婴木索入圜门,白日阴沉欲断魂。北燕漫说邹生哭,东海谁明孝妇冤?


衔冤犴狴悲何极,慷慨陈词对岩棘。幽怨空教托《楚辞》,严威竟已罹秦格。


忽承恩谴度龙沙,边草茫茫去路赊。名列丹书难指罪,身投青海已无家。


销魂桥畔谁相送,一曲芦笳自悲痛。皂帽惭非避世人,青山何处思乡梦?


乡心日夜绕江干,江柳江花不复攀。万重关塞行应遍,十载交游见欲难。


从此家山等飞藿,满眼黄云横大漠。自伤亭伯远投荒,却悔平原轻赴洛。


一向冰天逐雁臣,东风挥手泪沾巾。只应一片江南月,流照飘零塞北人。

mén sān yuè liǔ kān shé
guān qiān gān cháng jué
jié shù zhēng chē jiù xiāng
jiǎo shǒu tiān nán hèn bié
zuó tái shì xiá yóu
cái míng zhuó luò líng wáng hóu
huáng tóng shàn shuāng
wēn qiáo xiū èr liú
xiàng jiāng xiàng chūn jiāng
qián cǎo chū 绿
cǎi chūn fēng yún
zhū lián yuè rén
shǎo nián háng yóu pán
jiá dào fēi huā jǐn tuān
àn měi jiā zhū
zhù pín kàn sháo yào lán
yàn qián jìn jiǔ yīng
shēng míng dòng dōng
cóng zhí zòu gān quán
chǐ xué qiū néng
nián miù yīng gōng chē zhēng
jùn gāo tái dēng
wén zhāng fēi bái fèng
zhī yáo zhuó xìn cāng yíng
cāng yíng diǎn bái yóu lái shì
piān jiē bàng
jiù líng yún zhī lián
tóu rén míng yuè hái xiàng
shēn yīng suǒ huán mén
bái yīn chén duàn hún
běi yàn màn shuō zōu shēng
dōng hǎi shuí míng xiào yuān
xián yuān àn bēi
kāng kǎi chén duì yán
yōu yuàn kōng jiāo tuō chǔ
yán wēi jìng qín
chéng ēn qiǎn lóng shā
biān cǎo máng máng shē
míng liè dān shū nán zhǐ zuì
shēn tóu qīng hǎi jiā
xiāo hún qiáo pàn shuí xiàng sòng
jiā bēi tòng
zào mào cán fēi shì rén
qīng shān chù xiāng mèng
xiāng xīn rào jiāng gàn
jiāng liǔ jiāng huā pān
wàn zhòng guān sāi háng yīng biàn
shí zǎi jiāo yóu jiàn nán
cóng jiā shān děng fēi huò
mǎn yǎn huáng yún héng
shāng tíng yuǎn tóu huāng
què huǐ píng yuán qīng luò
xiàng bīng tiān zhú yàn chén
dōng fēng huī shǒu lèi zhān jīn
zhī yīng piàn jiāng nán yuè
liú zhào piāo líng sāi běi rén
吴兆骞 吴兆骞

穹帐连山落月斜,梦回孤客尚天涯。雁飞白草年年雪,人老黄榆夜夜笳。


驿路几通南国使,风云不断北庭沙。春衣少妇空相寄,五月边城未着花。

qióng zhàng lián shān luò yuè xié
mèng huí shàng tiān
yàn fēi bái cǎo nián nián xuě
rén lǎo huáng jiā
驿 tōng nán guó shǐ 使
fēng yún duàn běi tíng shā
chūn shǎo kōng xiàng
yuè biān chéng wèi zhe huā
更多关于吴兆骞的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:中国最帅的男明星100名迅雷破解版敏感资源下载80s手机电视电影漂亮女明星前50名明星美女图片迅雷下载手机版迅雷在线下载2019迅雷ios稳定版
櫻花の島
网站地图