作者
诗文 作者 名句 典籍 成语

姚燮介绍

姚燮

姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》《大梅山馆集》《疏影楼词》。

姚燮(1805—1864)晚清文学家、画家。字梅伯,号复庄,又号大梅山民、上湖生、某伯、大某山民、复翁、复道人、野桥、东海生等,浙江镇海(今宁波北仑)人。道光举人,以著作教授终身。治学广涉经史、地理、释道、戏曲、小说。工诗画,尤善人物、梅花。著有《今乐考证》《大梅山馆集》《疏影楼词》。

相关资料
早年经历  嘉庆十年,姚燮出生于镇海县城谢家河塘。姚燮祖籍浙江诸暨,后迁北仑,姚燮生于北仑。祖父姚昀著有诗集,在地方上颇有文名,父亲姚成是县学秀才,曾在镇海乡勇局供职,家境清寒,姚 ...展开阅读全文∨
诗词  姚燮素以能诗自负,他五岁作诗,终生不倦,作诗万余首。姚燮早年诗重性灵,自言:“曩昔为诗,取法袁简斋,下笔立成,觉抒写性灵,具有机趣。”他二十九岁时刊刻的《疏影楼词》大都描绘 ...展开阅读全文∨
五次考进士均落第,便绝意仕途,发奋著述与讲学,学生满天下,名垂一方。一生著述甚丰,藏书甚富,建有书楼“大梅山馆”,教授、著书、校勘于此。有《大梅山馆书目》16卷,著录图书3000余 ...展开阅读全文∨
相关作品
姚燮 姚燮

木兰桨子藕花乡,唱罢厅红晚气凉。 烟外柳丝湖外水,山眉澹碧月眉黄。

 韩庄闸,在山东微山县微山湖口。七夕,每年农历七月七日,传说牵牛星与织女星相会的日子,为民间的美好传说。作者乘着一艘用木兰树做船桨的画船,在誉为“藕花之乡”的微山湖上泛舟。这时,船上的歌声从下午一直唱到晚上方停了下来。湖上天气微凉,轻烟笼罩着杨柳,倒映在静静的水面,青绿色的远山像水波起伏,酷似眉毛;淡黄色的月亮也弯弯高挂,亦似美眉。“山眉澹碧月眉黄”一句甚佳,把微山湖之山和月喻为“眉”,遥遥相对,依稀可见牛郎织女在“相逢”,眉目传情。

lán jiǎng ǒu huā xiāng
chàng tīng hóng wǎn liáng
yān wài liǔ wài shuǐ
shān méi dàn yuè méi huáng
姚燮 姚燮

泷石砺冰齿,山龙抱烟睡。练宇变空白,刊落万林翠。


上滩绝飞鸟,下滩无钓船。危篷敞寒界,玉色浮四舷。


剪蜡围酒朋,狂歌激虚响。云阵忽向南,残月露微朗。

lóng shí bīng chǐ 齿
shān lóng bào yān shuì
liàn biàn kōng bái
kān luò wàn lín cuì
shàng tān jué fēi niǎo
xià tān diào chuán
wēi péng chǎng hán jiè
xián
jiǎn wéi jiǔ péng
kuáng xiǎng
yún zhèn xiàng nán
cán yuè wēi lǎng
姚燮 姚燮

庭有清阴,门无杂树,未秋凉气先郁。小隐牵萝,那用溪回岩折。


卷剩箨、烟外斜阳,照断藓、雨馀明月。幽绝。称调琴雀听,谈棋麈拂。


一桁疏棂低揭。泻玉簟晴漪,茶梦都悦。白鹿欹湖,敢道风流消歇。


待晚春、猫笋肥时,谁共扫、诗龛供佛。高洁。把云腴碎嚼,尘襟湔祓。

tíng yǒu qīng yīn
mén shù
wèi qiū liáng xiān
xiǎo yǐn qiān luó
yòng huí yán shé
juàn shèng tuò yān wài xié yáng
zhào duàn xiǎn míng yuè
yōu jué
chēng diào qín què tīng
tán zhǔ
héng shū líng jiē
xiè diàn qíng
chá mèng dōu yuè
bái 鹿
gǎn dào fēng liú xiāo xiē
dài wǎn chūn māo sǔn féi shí
shuí gòng sǎo shī kān gòng
gāo jié
yún suì jiáo
chén jīn jiān
姚燮 姚燮

苦吟累心血,不吟心失凭。吟劳我成痼,如木缠于藤。


寤寐续呻叹,罔惜危疾撄。穷思刻元窅,敛体投昏冥。


得奇辄大悦,稍振神气清。槁念谢名誉,谁来窥幽扃?


去载中秋沴,二竖相凭陵。司命实丈人,为我延绝龄。


手丸一丸药,石菌仙露馨。月愁既晦蚀,魄乃初弦生。


遂拔陷淖蛙,上见垂天鹏。谆谆戒驰攘,驰攘性之刑。


为赁道士庐,键户参黄庭。惟时商飙寒,大江多愁声。


势挟赭草色,吞吐残晖明。其光动鸦背,夹叶纷堕城。


城楼对钟阁,吾袂云渟渟。隔城江上山,乱碧追帆行。


帆边海烟气,上浮天峥嵘。吾身控波涛,阔眦开穷溟。


屈栅弄鸡蹠,荒苦惭生平。因撷骚经腴,渎告紫府听。


紫府帝玉相,太微涵星泓。叱星邀我魂,许我传元灯。


写副呈丈人,丈人还许称。谓已解俗缚,勉可淮南升。


自兹减疢痗,渐可辞参苓。浑然返胚始,遘目齐枯荣。


转虞扑在满,何有觚之棱?死惟丈人活,德惟丈人膺。


丈人亦好吟,靡志攒兀崚。独影梅花枝,枯到空山僧。


丈人坐深堂,种竹为堂屏。方几腻初雨,墙绿如雾蒸。


剸刀刻琅玕,媚羽窥小莺。霜髯一尺半,仙仙瑶台冯。


其诗皆妙乐,简瑟繁为笙。玉质霏至皎,空响筛珑玲。


道根泯窒碍,天韬怡稚婴。招我和新什,答韶憾匪韺。


在昔丈人壮,秣马赋东征。桄榔五岭雪,荔枝六月冰。


蜑女琵琶洲,泛醉花田舲。结交南剑客,说剑三枫亭。


苍霾溟渤来,龙气缠华缨。手拂窈窕岚,万象未容暝。


兴尽赋来归,蒲衲逃浪名。斗室罗古欢,蜗处讵伶俜?


近且畏颓髦,疏草神农经。导引师混元,绝妄平骄矜。


援我九渊底,置之台九层。得从养摄馀,酬唱谐蟀鹒。


今我自北还,乱卷堆行縢。柴门短檠梦,时骇车輷輘。


庶几旧潭石,出土重砥硎。矧我病后体,尚借药力撑。


愿约对面趺,炯目千年醒。晨禽飐寒翠,桐檐初旭赪。


髡髴玄关开,旷宇渊澄澄。耐吟补閒拙,轧响弥八纮。

yín lèi xīn xuè
yín xīn shī píng
yín láo chéng
chán téng
mèi shēn tàn
wǎng wēi yīng
qióng yuán yǎo
liǎn tóu hūn míng
zhé yuè
shāo zhèn shén qīng
gǎo niàn xiè míng
shuí lái kuī yōu jiōng
zǎi zhōng qiū
èr shù xiàng píng líng
mìng shí zhàng rén
wéi yán jué líng
shǒu wán wán yào
shí jūn xiān xīn
yuè chóu huì shí
nǎi chū xián shēng
suí xiàn nào
shàng jiàn chuí tiān péng
zhūn zhūn jiè chí rǎng
chí rǎng xìng zhī xíng
wéi lìn dào shì
jiàn cān huáng tíng
wéi shí shāng biāo hán
jiāng duō chóu shēng
shì jiā zhě cǎo
tūn cán huī míng
guāng dòng bèi
jiá fēn duò chéng
chéng lóu duì zhōng
mèi yún tīng tīng
chéng jiāng shàng shān
luàn zhuī fān háng
fān biān hǎi yān
shàng tiān zhēng róng
shēn kòng tāo
kuò kāi qióng míng
shān nòng zhí
huāng cán shēng píng
yīn xié sāo jīng
gào tīng
xiàng
tài wēi hán xīng hóng
chì xīng yāo hún
chuán yuán dēng
xiě chéng zhàng rén
zhàng rén hái chēng
wèi jiě
miǎn huái nán shēng
jiǎn chèn mèi
jiàn cān líng
hún rán fǎn pēi shǐ
gòu róng
zhuǎn zài mǎn
yǒu zhī léng
wéi zhàng rén huó
wéi zhàng rén yīng
zhàng rén hǎo yín
zhì zǎn líng
yǐng méi huā zhī
dào kōng shān sēng
zhàng rén zuò shēn táng
zhǒng zhú wéi táng píng
fāng chū
qiáng 绿 zhēng
tuán dāo láng gān
mèi kuī xiǎo yīng
shuāng rán chǐ bàn
xiān xiān yáo tái féng
shī jiē miào
jiǎn fán wéi shēng
zhì fēi zhì jiǎo
kōng xiǎng shāi lóng líng
dào gēn mǐn zhì ài
tiān tāo zhì yīng
zhāo xīn shí
sháo hàn fěi yīng
zài zhàng rén zhuàng
dōng zhēng
guāng láng lǐng xuě
zhī liù yuè bīng
dàn zhōu
fàn zuì huā tián líng
jié jiāo nán jiàn
shuō jiàn sān fēng tíng
cāng mái míng lái
lóng chán huá yīng
shǒu yǎo tiǎo lán
wàn xiàng wèi róng míng
xìng jìn lái guī
táo làng míng
dòu shì luó huān
chù líng pīng
jìn qiě wèi tuí máo
shū cǎo shén nóng jīng
dǎo yǐn shī hún yuán
jué wàng píng jiāo jīn
yuán jiǔ yuān
zhì zhī tái jiǔ céng
cóng yǎng shè
chóu chàng xié shuài gēng
jīn běi hái
luàn juàn duī háng téng
chái mén duǎn qíng mèng
shí hài chē hōng léng
shù jiù tán shí
chū zhòng xíng
shěn bìng hòu
shàng jiè yào chēng
yuàn yuē duì miàn
jiǒng qiān nián xǐng
chén qín zhǎn hán cuì
tóng yán chū chēng
kūn fèi xuán guān kāi
kuàng yuān chéng chéng
nài yín jiān zhuō
zhá xiǎng hóng
姚燮 姚燮

江柳疏,月波滟。峻壁如天堑。春泪笛心漂,秋梦屏眉酽。


红麝残,霜气餍。损尽缃棠艳。颠倒不成欢,绮债鸳鸯欠。

jiāng liǔ shū
yuè yàn
jùn tiān qiàn
chūn lèi xīn piāo
qiū mèng píng méi yàn
hóng shè cán
shuāng yàn
sǔn jìn xiāng táng yàn
diān dǎo chéng huān
zhài yuān yāng qiàn
姚燮 姚燮

粉涡青,云黛碧。春影媚波活。梦构心寻,意外眼中得。


堪侬脱茧红蚕,风情久忏,又一缕、一丝重织。


酒窗夕。泥来如许缠绵,谁信是初识。暖酒交斟,未醉已无力。


霎时扶马笼灯,一声去也,故留笑、赚人相忆。

fěn qīng
yún dài
chūn yǐng mèi huó
mèng gòu xīn xún
wài yǎn zhōng
kān nóng tuō jiǎn hóng cán
fēng qíng jiǔ chàn
yòu zhòng zhī
jiǔ chuāng
lái chán mián
shuí xìn shì chū shí
nuǎn jiǔ jiāo zhēn
wèi zuì
shà shí lóng dēng
shēng
liú xiào zuàn rén xiàng
姚燮 姚燮

最高寒。是危楼、对远山。到三更筵罢,月上笛声阑。


香也残。酒也残。


晓莺将啼燕未还。奈此时、屏冷枕单。看渠移烛卸钗鬟。


留又难。去又难。

zuì gāo hán
shì wēi lóu duì yuǎn shān
dào sān gèng yàn
yuè shàng shēng lán
xiāng cán
jiǔ cán
xiǎo yīng jiāng yàn wèi hái
nài shí píng lěng zhěn dān
kàn zhú xiè chāi huán
liú yòu nán
yòu nán
姚燮 姚燮

空烟呼万鸦,单舸渡桃花。无恙邀天福,陈餐便夕加。


危床拥孤烛,静思逼繁笳。启阁更东望,乱山横暗沙。

kōng yān wàn
dān táo huā
yàng yāo tiān
chén cān biàn 便 jiā
wēi chuáng yōng zhú
jìng fán jiā
gèng dōng wàng
luàn shān héng àn shā
姚燮 姚燮

危峰伸佛臂,坦掌高及天。既坦复斜耸,似秉重台莲。


昨行望眙?,今喜升其巅。皂日凝槲阴,射袂流暧烟。


烟底猎猎声,辨为下山鸢。在鸢去此山,固犹千寻悬。


焉知对面峰,苍峻倍逾前。岂无峰上人,笑我尚重渊。


高境安有穷,退葸诚堪怜。便鼓精力强,去者已居先。


缚履猛求进,云来拒吾肩。轵径布铦石,懦沙裹为棉。


又防戒慎疏,祸遭中路颠。碧落无近期,曷由遘上仙?

wēi fēng shēn
tǎn zhǎng gāo tiān
tǎn xié sǒng
bǐng zhòng tái lián
zuó háng wàng ? ?
jīn shēng diān
zào níng yīn
shè mèi liú ài yān
yān liè liè shēng
biàn wéi xià shān yuān
zài yuān shān
yóu qiān xún xuán
yān zhī duì miàn fēng
cāng jùn bèi qián
fēng shàng rén
xiào shàng zhòng yuān
gāo jìng ān yǒu qióng
tuì 退 chéng kān lián
biàn 便 jīng qiáng
zhě xiān
měng qiú jìn
yún lái jiān
zhǐ jìng tiǎn shí
nuò shā guǒ wéi mián
yòu fáng jiè shèn shū
huò zāo zhōng diān
luò jìn
yóu gòu shàng xiān
姚燮 姚燮

碧亭亭、芙蓉七二,洞庭当牖还倩。佳人玉貌秋为骨,借得水烹云炼。


琴一段。听捺指宫音,半杂潇湘怨。清商忽变。又素月中宵,明玕万叶,四幕泻凉靛。


吾还念。长水钩师才擅。江湖载酒忘倦。风流后起如君者,等样浮家凫沜。


茶梦转。更酒试青椰,香试红麸串。天空籁远。定和汝声声,藓根独蟀,芦背两三雁。

tíng tíng róng èr
dòng tíng dāng yǒu hái qiàn
jiā rén mào qiū wéi
jiè shuǐ pēng yún liàn
qín duàn
tīng zhǐ gōng yīn
bàn xiāo xiāng yuàn
qīng shāng biàn
yòu yuè zhōng xiāo
míng gān wàn
xiè liáng diàn
hái niàn
zhǎng shuǐ gōu shī cái shàn
jiāng zǎi jiǔ wàng juàn
fēng liú hòu jūn zhě
děng yàng jiā pàn
chá mèng zhuǎn
gèng jiǔ shì qīng
xiāng shì hóng chuàn
tiān kōng lài yuǎn
dìng shēng shēng
xiǎn gēn shuài
bèi liǎng sān yàn
更多关于姚燮的古诗>>
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:安卓下载器除了迅雷还有啥迅雷种子搜索器迅雷种子8号房间迅雷下载蜘蛛磁力吧讯雷下载明星人气榜高以翔捐款一毛不拔的明星迅雷哥在线观看高清明星名字女全部
櫻花の島
网站地图