诗词大全

诗文 作者 名句 典籍 成语
叹息
朝代
形式
诗人
春初我公来苍梧,不辞穷巷回高车。下交好士古亦有,俗薄此道今应无。故知天地方蹇塞,贤士只合侪狗屠。酒酣耳熟歌慷慨,拊掌击案相喧呼。公发歌喉杂流徵,抑塞寥亮争奔趋。有如长江赴巨海,急峡捍水水盘纡。又如出门行万里,儿女嗫嗫交欷歔。高楼满坐嗟神妙,侧耳静听谁枝梧。丈夫失志无所用,郁作商声欢酒徒。若使骅骝骋大道,要看神骏当先驱。迩来一别一百日,高怀磊落今何如。盈盈一水不可渡,心之怀矣愁双鱼。忽蒙赠我勾漏作,珠玑错杂堆珊瑚。急弦要自有促节,似听当时歌嘻吁。再三诵读更叹息,世之迂阔孰如余。过蒙先生谬奖进,弥觉惭恧形颜污。如今四海满荆棘,豺狼罴虎当通衢。人欲横流赖君子,廓清之功属吾儒。愿公更唱阳春曲,坐使乾坤万象苏。
chūn chū gōng lái cāng
qióng xiàng huí gāo chē
xià jiāo hǎo shì yǒu
báo dào jīn yīng
zhī tiān fāng jiǎn sāi
xián shì zhī chái gǒu
jiǔ hān ěr shú kāng kǎi
zhǎng àn xiàng xuān
gōng hóu liú zhēng
sāi liáo liàng zhēng bēn
yǒu zhǎng jiāng hǎi
xiá hàn shuǐ shuǐ pán
yòu chū mén háng wàn
ér niè niè jiāo
gāo lóu mǎn zuò jiē shén miào
ěr jìng tīng shuí zhī
zhàng shī zhì suǒ yòng
zuò shāng shēng huān jiǔ
ruò shǐ 使 huá liú chěng dào
yào kàn shén jùn dāng xiān
ěr lái bié bǎi
gāo huái 怀 lěi luò jīn
yíng yíng shuǐ
xīn zhī huái 怀 chóu shuāng
méng zèng gōu lòu zuò
zhū cuò duī shān
xián yào yǒu jiē
tīng dāng shí
zài sān sòng gèng tàn
shì zhī kuò shú
guò méng xiān shēng miù jiǎng jìn
jiào cán xíng yán
jīn hǎi mǎn jīng
chái láng dāng tōng
rén héng liú lài jūn
kuò qīng zhī gōng shǔ
yuàn gōng gèng chàng yáng chūn
zuò shǐ 使 qián kūn wàn xiàng
粤若稽古元洪荒,大地之水何洋洋。怀山襄陵齧日月,九州本自龙家乡。自从神禹受帝命,敷治九土归农桑。龙飞上天或入海,不与世人同畿疆。汤年大旱地尽坼,求龙雨水龙茫茫。纵欲系龙供驱使,神物安肯为人缰。西南地角苍梧野,流传古是舜所藏。如何一龙独不去,宛转局促江中央。诸山环抱作械梏,一石突兀如锒铛。无复兴云作雨势,安能四海更周章。农夫渔父任骑狎,虾蟹鱼鳖各称王。我来见龙为叹息,问龙何不去翱翔。龙言我岂人能系,今之不出循其常。称龙之德在潜隐,待时而动将天骧。亢不知退必有悔,今我之屈以求张。呜呼原野血玄黄,龙欲出兮龙彷徨。龙不出兮我忧伤,为龙歌兮歌慨慷。龙之言兮何能忘。
yuè ruò yuán hóng huāng
zhī shuǐ yáng yáng
huái 怀 shān xiāng líng niè yuè
jiǔ zhōu běn lóng jiā xiāng
cóng shén shòu mìng
zhì jiǔ guī nóng sāng
lóng fēi shàng tiān huò hǎi
shì rén tóng jiāng
tāng nián hàn jìn chè
qiú lóng shuǐ lóng máng máng
zòng lóng gòng shǐ 使
shén ān kěn wéi rén jiāng
西 nán jiǎo cāng
liú chuán shì shùn suǒ cáng
lóng
wǎn zhuǎn jiāng zhōng yāng
zhū shān huán bào zuò xiè
shí láng chēng
xìng yún zuò shì
ān néng hǎi gèng zhōu zhāng
nóng rèn xiá
xiā xiè biē chēng wáng
lái jiàn lóng wéi tàn
wèn lóng áo xiáng
lóng yán rén néng
jīn zhī chū xún cháng
chēng lóng zhī zài qián yǐn
dài shí ér dòng jiāng tiān xiāng
kàng zhī tuì 退 yǒu huǐ
jīn zhī qiú zhāng
yuán xuè xuán huáng
lóng chū lóng páng huáng
lóng chū yōu shāng
wéi lóng kǎi kāng
lóng zhī yán néng wàng
镫光炉焰红氤氲,庭芜枯尽蛩不闻。树颠月色送虬影,天上北风躯冻云。仰天一笑开颜色,今宵始觉栖京国。沉吟身世感天涯,呼童进酒浇胸臆。忆昔江楼酒中别,梅花满枝耀晴雪。共誇咳唾气成珠,谁分飘零衾似铁。文章不信天真妒,求仙仍傍天衢住。四望空增平子愁,千金难买孙阳顾。太行峻阪与天齐,骥犹难上况驽蹄。耻从人海随鸣雁,聊向黉宫听晓鸡。典胄高堂执卷升,掉头三见璧池冰。顽金再入昆吾冶,散木重经大匠绳。积分无多膺奏最,此生敢在诗书外。不劳空舍闭何蕃,已见文章留郭泰。自从海上妖氛黑,吾侪抗议排杨墨。及今未见天清澄,还抱遗经三叹息。儒生干禄术恒诡,简练揣摩学苏子。但求一击攫金貂,岂念三冬足文史。尺管何能测圣涯,朽株自合随风靡。千年古柏蟠蛟龙,枝叶苍苍在瞽宗。谁能图画传标格,明朝踏雪吾其从。
dèng guāng yàn hóng yīn yūn
tíng jìn qióng wén
shù diān yuè sòng qiú yǐng
tiān shàng běi fēng dòng yún
yǎng tiān xiào kāi yán
jīn xiāo shǐ jiào jīng guó
chén yín shēn shì gǎn tiān
tóng jìn jiǔ jiāo xiōng
jiāng lóu jiǔ zhōng bié
méi huā mǎn zhī yào 耀 qíng xuě
gòng kuā tuò chéng zhū
shuí fèn piāo líng qīn tiě
wén zhāng xìn tiān zhēn
qiú xiān réng bàng tiān zhù
wàng kōng zēng píng chóu
qiān jīn nán mǎi sūn yáng
tài háng jùn bǎn tiān
yóu nán shàng kuàng
chǐ cóng rén hǎi suí míng yàn
liáo xiàng hóng gōng tīng xiǎo
diǎn zhòu gāo táng zhí juàn shēng
diào tóu sān jiàn chí bīng
wán jīn zài kūn
sàn zhòng jīng jiàng shéng
fèn duō yīng zòu zuì
shēng gǎn zài shī shū wài
láo kōng shě fān
jiàn wén zhāng liú guō tài
cóng hǎi shàng yāo fēn hēi
chái kàng pái yáng
jīn wèi jiàn tiān qīng chéng
hái bào jīng sān tàn
shēng gàn shù héng guǐ
jiǎn liàn chuāi xué
dàn qiú jué jīn diāo
niàn sān dōng wén shǐ
chǐ guǎn néng shèng
xiǔ zhū suí fēng
qiān nián bǎi pán jiāo lóng
zhī cāng cāng zài zōng
shuí néng huà chuán biāo
míng cháo xuě cóng
忆昔聚故园,日日论翰墨。自君去山东,欲见不可得。绿衣昨日来,万里传尺幅。展卷云水涌,茫然夜色逼。明月穿云出,照见峡江楫。故山景依依,中有情如织。凝神读再三,仿佛君在侧。因思巴山君,笔底有深意。虽云别故乡,山月犹堪忆。谁云憎谗人,乡思不可抑。遂将万种情,倾泻入墨迹。令我万里外,掩卷独叹息。
yuán
lùn hàn
jūn shān dōng
jiàn
绿 zuó lái
wàn chuán chǐ
zhǎn juàn yún shuǐ yǒng
máng rán
míng yuè chuān 穿 yún chū
zhào jiàn xiá jiāng
shān jǐng
zhōng yǒu qíng zhī
níng shén zài sān
fǎng 仿 jūn zài
yīn shān jūn
yǒu shēn
suī yún bié xiāng
shān yuè yóu kān
shuí yún zēng chán rén
xiāng
suí jiāng wàn zhǒng qíng
qīng xiè
lìng wàn wài
yǎn juàn tàn
少小喜摄影,照片日堆积。狭者才寸余,阔者过一尺。一自入中年,箧底久弃掷。何意此深宵,梦醒偶相忆。披衣起燃灯,一一认旧迹。仿佛烟云过,百态纷然集。忆昔少年时,天真复俊逸。方吟革命歌,忽入异乡籍。黄帽红袖章,青山绿箬笠。忽忽三十年,故人各变易。或云走天涯,终生不复聚。或云势态殊,相逢如不识。或云起风波,婚变鸳鸯泣。或云遭劫难,夜月墓草碧。苍狗幻白云,早岁何曾悉。唯此影集中,笑貌仍历历。韶光逐水流,去去何太急。人生竟几何,陶侃分阴惜。丈夫思自强,庸人坐叹息。珍重壮岁时,殷勤再努力。
shǎo xiǎo shè yǐng
zhào piàn duī
xiá zhě cái cùn
kuò zhě guò chǐ
zhōng nián
qiè jiǔ zhì
shēn xiāo
mèng xǐng ǒu xiàng
rán dēng
rèn jiù
fǎng 仿 yān yún guò
bǎi tài fēn rán
shǎo nián shí
tiān zhēn jùn
fāng yín mìng
xiāng
huáng mào hóng xiù zhāng
qīng shān 绿 ruò
sān shí nián
rén biàn
huò yún zǒu tiān
zhōng shēng
huò yún shì tài shū
xiàng féng shí
huò yún fēng
hūn biàn yuān yāng
huò yún zāo jié nán
yuè cǎo
cāng gǒu huàn bái yún
zǎo suì céng
wéi yǐng zhōng
xiào mào réng
sháo guāng zhú shuǐ liú
tài
rén shēng jìng
táo kǎn fèn yīn
zhàng qiáng
yōng rén zuò tàn
zhēn zhòng zhuàng suì shí
yīn qín zài
冻雪压桥桥忽摧,野火烧村村已灰。云凭凭兮日色薄,悲声撼树如惊雷。座客闻之皆股栗,道旁观者长叹息。黄沙动地愁吾人,何况载途莽荆棘。荆棘中有鸱与枭,疾眸如电嘴如刀。瞥干云衢得风力,飞啄众鸟歼其曹。新燕曾识主,何辜罹毒苦。亦有识时鸡,瑟缩不敢啼。稍喜能言秦吉了,窜伏深林率幽草。一自投荒去己遥,犹恨盘秋苦不早。我谓鸱枭兮胡不仁,恣食肠肉贪且嗔。古云邯郸之鸠得免死,蓬莱有雀知报恩,尔独胡为伤同群。重为告日鸱兮枭,尔且安栖毋残刻,王孙挟弹伺尔侧。直须扑杀焚其窠,莫使杜鹃夜啼血。
dòng xuě qiáo qiáo cuī
huǒ shāo cūn cūn huī
yún píng píng báo
bēi shēng hàn shù jīng léi
zuò wén zhī jiē
dào páng guān zhě zhǎng tàn
huáng shā dòng chóu rén
kuàng zǎi mǎng jīng
jīng zhōng yǒu chī xiāo
móu diàn zuǐ dāo
piē gàn yún fēng
fēi zhuó zhòng niǎo jiān cáo
xīn yàn céng shí zhǔ
yǒu shí shí
suō gǎn
shāo néng yán qín le
cuàn shēn lín yōu cǎo
tóu huāng yáo
yóu hèn pán qiū zǎo
wèi chī xiāo rén
shí cháng ròu tān qiě chēn
yún hán dān zhī jiū miǎn
péng lái yǒu què zhī bào ēn
ěr wéi shāng tóng qún
zhòng wéi gào chī xiāo
ěr qiě ān cán
wáng sūn jiā dàn ěr
zhí shā fén
shǐ 使 juān xuè
叹息杜鹃
精卫填沧海,衔石不辞劳;杜鹃思故国,啼血长自号。古来奇杰士,志气与天高。仲连耻帝秦,正平辱骂曹。片语夺狂魄,万古称人豪。生非重泰山,死非轻鸿毛。叹息此风靡,涕泣沾衣袍。
jīng wèi tián cāng hǎi
xián shí láo
juān guó
xuè zhǎng hào
lái jié shì
zhì tiān gāo
zhòng lián chǐ qín
zhèng píng cáo
piàn duó kuáng
wàn chēng rén háo
shēng fēi zhòng tài shān
fēi qīng hóng 鸿 máo
tàn fēng
zhān páo
九州之水海为大,我生况在瀴溟外。自读元虚赋十年,今日方与海一会。才见银涛捲地来,动摇六合声如雷。茫茫一气薄元宰,如见浑沌天未开。砰岩磓岳一呼吸,转眼已觉鸿濛湿。吹涝散作万鹅飞,喷沫激为千鳌立。星驰电掣望转遥,一越三千不终朝。河伯望见犹失色,何论八月钱塘潮。我今望洋空叹息,波涛万里泻胸臆。看人破浪乘长风,意气如龙追不得。遥遥身世等浮沤,自崖返矣不回头。银河有路通星汉,空忆乘槎问斗牛。
jiǔ zhōu zhī shuǐ hǎi wéi
shēng kuàng zài yīng míng wài
yuán shí nián
jīn fāng hǎi huì
cái jiàn yín tāo juǎn lái
dòng yáo liù shēng léi
máng máng báo yuán zǎi
jiàn hún dùn tiān wèi kāi
pēng yán duī yuè
zhuǎn yǎn jiào hóng 鸿 méng shī 湿
chuī lào sàn zuò wàn é fēi
pēn wéi qiān áo
xīng chí diàn chè wàng zhuǎn yáo
yuè sān qiān zhōng cháo
wàng jiàn yóu shī
lùn yuè qián táng cháo
jīn wàng yáng kōng tàn
tāo wàn xiè xiōng
kàn rén làng chéng zhǎng fēng
lóng zhuī
yáo yáo shēn shì děng ōu
fǎn huí tóu
yín yǒu tōng xīng hàn
kōng chéng chá wèn dòu niú
叹息身世
上山不易下山难,劳苦舆夫莫怨天。为问人间最廉者,一升汗值几文钱。
shàng shān xià shān nán
láo yuàn tiān
wéi wèn rén jiān zuì lián zhě
shēng hàn zhí wén qián
叹息庐山
几回叹息复吟呻,积愤填胸泪满巾。患难文章原易古,乱离消息苦难真。干戈草草将周岁,衣食劳劳渐累人。欲献刍荛愁路隔,偷将诗句哭风尘。
huí tàn yín shēn
fèn tián xiōng lèi mǎn jīn
huàn nán wén zhāng yuán
luàn xiāo nán zhēn
gàn cǎo cǎo jiāng zhōu suì
shí láo láo jiàn lèi rén
xiàn chú ráo chóu
tōu jiāng shī fēng chén
叹息苦难
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:明星排行2046手机免费观看BT蚂蚁磁力迅雷下载游戏怎么安装蚂蚁bt搜索器网曝门明星张俪合成播放bt下载神器明星姓名娱乐圈最脏的8位女星
櫻花の島
网站地图