诗词大全

诗文 作者 名句 典籍 成语
山林
朝代
形式
诗人
二年客东都,所历厌机巧。野人对膻腥,蔬食常不饱。岂无青精饭,使我颜色好。苦乏大药资,山林迹如扫。李侯金闺彦,脱身事幽讨。亦有梁宋游,方期拾瑶草。

二年客东都,所历厌机巧。野人对膻腥,蔬食常不饱。
旅居东都的两年中,我所经历的那些机智灵巧的事情,最使人讨厌。我是个居住在郊野民间的人,但对于发了臭的牛羊肉,也是不吃的,即使常常连粗食都吃不饱。

岂无青精饭,使我颜色好。苦乏大药资,山林迹如扫。
难道我就不能吃青精饭,使脸色长得好一些吗?我感到最困难的是缺乏炼金丹的药物(原材料),在这深山老林之中,好像用扫帚扫过了一样,连药物的痕迹都没有了。

李侯金闺彦,脱身事幽讨。亦有梁宋游,方期拾瑶草。
您这个朝廷里才德杰出的人,脱身金马门,独去寻讨幽隐。我也要离开东都,到梁宋去游览,到时我一定去访问您。

二年客东都,所历厌机巧。野人对膻(shān)(xīng),蔬食常不饱。
客:旅居他乡。历:经过。厌:厌恶。机巧:机智灵巧。习俗难居也。东都,隋置,公元621年(唐武德四年)废。公元628年(唐贞观二年),号洛阳宫,公元657年(唐显庆二年),诏改东都。膻腥:则臭味弗投。对,对头,敌手。

岂无青精饭,使我颜色好。苦乏大药常,山林迹如扫。
岂:难道。无,没有。苦:因某种情况而感到困难。大药,道家的金丹。青精不如大药,叹避世引年之无术也。

李侯金闺(guī)(yàn),脱身事幽讨。亦有梁宋游,方期拾瑶(yáo)草。
金闺:金马门的别称,亦指封建朝廷。彦,旧时士的美称。幽讨,谓寻讨幽隐。瑶草:仙草,也泛指珍异之草。

èr nián dōng dōu
suǒ yàn qiǎo
rén duì shān xīng
shū shí cháng bǎo
qīng jīng fàn
shǐ 使 yán hǎo
yào
shān lín sǎo
hóu jīn guī yàn
tuō shēn shì yōu tǎo
yǒu liáng sòng yóu
fāng shí yáo cǎo
山林生活
密锁重关掩绿苔。平分清景共徘徊。三江风浪隔天台。人影不随流水去,溪声常送落花来。山林图画自天开。
suǒ zhòng guān yǎn 绿 tái
píng fèn qīng jǐng gòng pái huái
sān jiāng fēng làng tiān tái
rén yǐng suí liú shuǐ
shēng cháng sòng luò huā lái
shān lín huà tiān kāi
呜呼吾安往兮吾其东,扶桑之水可以濯我胸。我欲一蹴落日红,尽驱武士亲劳农。尽收三阪之金银钢铁铜。日本中华本弟兄,胡为兵革犹汹汹。少壮之欲方无穷,重臣元老两耳聋。委蛇狼狈商与工,财赋已竭聚敛充。军兴十室今九空,望夫思子多妇翁。相煎萁豆使我心仲仲。孰云久战中国必无倖,我如百足之虫彼狂童。彼又如暴富之家婴灾凶。浅者但闻飞机大炮唐克之车声隆隆。危疑恐惧震厥躬。安得一朝紫气生日宫,百万铁锤镰刀之众歌其中。东方携手车书同,炎黄之裔大和风。青天白曰之旗扬苍穹,樱花之下大醉倾千钟。呜呼吾安往兮吾其南,太平洋之风浩浩天蔚蓝。殖民之地皆我土,夷为法属英属荷属时两三。更有菲律宾海南岛遥为东方门户之守监。高鼻群胡丰其颔,中华人民舌已钳。远东争霸此可探,诛求将护如养蚕。又如奔马遭羁衔,动多不平情岂甘。民亦劳止金在函,棕榈椰橡胜祀楠。树木乃以供贪婪,但望祖国生奇男。神武能举夷狄戡,近闻禦寇争负担。富者劳者靳与骖,有民如此使饮酖。卧塌熟睡他人酣,至今倭贼犹眈眈。群公念之何以堪,我肠自热我怀惭。我口肯似金人缄,我欲出之水火闻者疑狂憨。呜呼吾安往兮吾其西,欧洲阻海喧鲸鲵。枭雄豪猾长相睽,以邻为壑龟在泥。七十老翁穷笑啼,连鸡之势难俱栖。波兰走廊上天梯,从横无已征马嘶。不能事楚当事齐,进退终为触藩羝。捷克殷鉴近可稽,今日之世惟是俯仰于史达林希特勒莫索里尼。近东有土耳其与提携,濒海以西班牙为町畦,谁能更于北美以外筑亿万万里黄金之长堤。美人螓首手柔荑,挟弹年少争相窥。香多终见麝焚脐,那有世外桃源蹊。我恐地球如玻瓈,雷霆一击粉碎而离披。夜气所召岂苟免,质胜物极观其倪。据乱遍地多蒺藜,我欲歌之心惨凄。呜呼吾安往兮吾其前,中华健儿在幽燕。亦在两河三晋百粤江淮之山川。游击神勇万众传,海军死绥谁则怜。黄埔子弟拔帜先,矫捷师旅数川滇。红军能以正为偏,制敌孙郎如有权。宁为玉碎无瓦全,再接再厉常摧坚。慰劳来者张其拳,我欲从之心茫然。用短杀贼非所贤,口说差堪逐少年。不然飞书草檄宣,我为健儿歌一篇。我为健儿广播铙歌于大千,摩崖我有笔如椽。临流顾影犹翩翩,微恨鬓脚二毛骈。平生飞腾欲上天,前乎前乎奈何淹市廛,不闻炮火闻管弦。呜呼东西南北靡所骋,欲前又恐路多梗。呜呼吾安往兮吾其留,自冬徂夏天如愁。雾如屏障雨无休,赤日剥肤如在囚,山林城市宜冥搜。有时也使人意柔,坡行往往出野趣。树阴一绿皆田畴,得晴能游明我眸。佳辰有几惟春秋,果木不大毋苛求。广柑甜美无或侔,酒酣可以润我喉。流亡册万来他州,中人俯仰常有忧。豪强之家歌舞犹,离车兵气杂牛溲。飞贼不来习愈偷,閒人侈口腾众咻。胜则惊疑败掉头,此辈曾未浊流投。一官旅退閒我谋,半菽支撑二年周。亦云官大我欲羞,大人虎变今巢鸠。邦陋到眼盾与矛,伤哉刍豆羁骅骝。
ān wǎng dōng
sāng zhī shuǐ zhuó xiōng
luò hóng
jìn shì qīn láo nóng
jìn shōu sān bǎn zhī jīn yín gāng tiě tóng
běn zhōng huá běn xiōng
wéi bīng yóu xiōng xiōng
shǎo zhuàng zhī fāng qióng
zhòng chén yuán lǎo liǎng ěr lóng
wěi shé láng bèi shāng gōng
cái jié liǎn chōng
jūn xìng shí shì jīn jiǔ kōng
wàng duō wēng
xiàng jiān dòu shǐ 使 xīn zhòng zhòng
shú yún jiǔ zhàn zhōng guó xìng
bǎi zhī chóng kuáng tóng
yòu bào zhī jiā yīng zāi xiōng
qiǎn zhě dàn wén fēi pào táng zhī chē shēng lóng lóng
wēi kǒng zhèn jué gōng
ān cháo shēng gōng
bǎi wàn tiě chuí lián dāo zhī zhòng zhōng
dōng fāng xié shǒu chē shū tóng
yán huáng zhī fēng
qīng tiān bái yuē zhī yáng cāng qióng
yīng huā zhī xià zuì qīng qiān zhōng
ān wǎng nán
tài píng yáng zhī fēng hào hào tiān wèi lán
zhí mín zhī jiē
wéi shǔ yīng shǔ shǔ shí liǎng sān
gèng yǒu fēi bīn hǎi nán dǎo yáo wéi dōng fāng mén zhī shǒu jiān
gāo qún fēng hàn
zhōng huá rén mín shé qián
yuǎn dōng zhēng tàn
zhū qiú jiāng yǎng cán
yòu bēn zāo xián
dòng duō píng qíng gān
mín láo zhǐ jīn zài hán
zōng xiàng shèng nán
shù nǎi gòng tān lán
dàn wàng guó shēng nán
shén néng kān
jìn wén kòu zhēng dān
zhě láo zhě jìn cān
yǒu mín shǐ 使 yǐn dān
shú shuì rén hān
zhì jīn zéi yóu dān dān
qún gōng niàn zhī kān
cháng huái 怀 cán
kǒu kěn jīn rén jiān
chū zhī shuǐ huǒ wén zhě kuáng hān
ān wǎng 西
ōu zhōu hǎi xuān jīng
xiāo xióng háo huá zhǎng xiàng kuí
lín wéi guī zài
shí lǎo wēng qióng xiào
lián zhī shì nán
lán zǒu láng shàng tiān
cóng héng zhēng
néng shì chǔ dāng shì
jìn tuì 退 zhōng wéi chù fān
jié yīn jiàn jìn
jīn zhī shì wéi shì yǎng shǐ lín suǒ
jìn dōng yǒu ěr xié
bīn hǎi 西 bān wéi dīng
shuí néng gèng běi měi wài zhù 亿 wàn wàn huáng jīn zhī zhǎng
měi rén qín shǒu shǒu róu
jiā dàn nián shǎo zhēng xiàng kuī
xiāng duō zhōng jiàn shè fén
yǒu shì wài táo yuán
kǒng qiú li
léi tíng fěn suì ér
suǒ zhào gǒu miǎn
zhì shèng guān
luàn biàn duō
zhī xīn cǎn
ān wǎng qián
zhōng huá jiàn ér zài yōu yàn
zài liǎng sān jìn bǎi yuè jiāng huái zhī shān chuān
yóu shén yǒng wàn zhòng chuán
hǎi jūn suí shuí lián
huáng zhì xiān
jiǎo jié shī shù chuān diān
hóng jūn néng zhèng wéi piān
zhì sūn láng yǒu quán
níng wéi suì quán
zài jiē zài cháng cuī jiān
wèi láo lái zhě zhāng quán
cóng zhī xīn máng rán
yòng duǎn shā zéi fēi suǒ xián
kǒu shuō chà kān zhú shǎo nián
rán fēi shū cǎo xuān
wéi jiàn ér piān
wéi jiàn ér guǎng 广 náo qiān
yǒu chuán
lín liú yǐng yóu piān piān
wēi hèn bìn jiǎo èr máo pián
píng shēng fēi téng shàng tiān
qián qián nài yān shì chán
wén pào huǒ wén guǎn xián
dōng 西 nán běi
远山如美人,盈盈此一顾。被曳蔚蓝衫,懒装美无度。白云为之带,有若束缣素。低鬟俯明镜,一水澹无语。有时细雨过,轻涡生几许。有时映新月,娟娟作眉妩。我闻山林神,其名曰兰抚。谁能传妙笔,以匹洛神赋。
yuǎn shān měi rén
yíng yíng
bèi wèi lán shān
lǎn zhuāng měi
bái yún wéi zhī dài
yǒu ruò shù jiān
huán míng jìng
shuǐ dàn
yǒu shí guò
qīng shēng
yǒu shí yìng xīn yuè
juān juān zuò méi
wén shān lín shén
míng yuē lán
shuí néng chuán miào
luò shén
美人山林
问前身,业缘曾造何因。恁胡涂、随风坠落,轻尝弱草栖尘。怅前途、铜驼泣汉,追故主、禾黍思邠。赋就牢骚,生来婞直,感时伤遇不由人。便强作、脂韦滑笏,啼笑总非真。终留得、几番侘傺,两字嶙峋。更难堪、连朝止酒,清秋一病经旬。药炉温、疏烟避鹤,蒲扇静、凉籁驱蚊。击节高阁,解衣起舞,狂花败叶莫须嗔。惜少却、嵇康咸籍,把臂入山林。无聊赖,旧愁新恨,绕梦纷纭。
wèn qián shēn
yuán céng zào yīn
nín suí fēng zhuì luò
qīng cháng ruò cǎo chén
chàng qián tóng tuó hàn
zhuī zhǔ shǔ bīn
jiù láo sāo
shēng lái xìng zhí
gǎn shí shāng yóu rén
biàn 便 qiáng zuò zhī wéi huá
xiào zǒng fēi zhēn
zhōng liú fān chà chì
liǎng lín xún
gèng nán kān lián cháo zhǐ jiǔ
qīng qiū bìng jīng xún
yào wēn shū yān
shàn jìng liáng lài wén
jiē gāo
jiě
kuáng huā bài chēn
shǎo què kāng xián
shān lín
liáo lài
jiù chóu xīn hèn
rào mèng fēn yún
往事东流水。记津沽、吴船乍泊,载来客子。释笈地安门下路,灯火芸斋迤逦。休沐暇、徜徉郊市。厂甸江亭登览遍,听梨园、斜日清歌起。如电谢,卌年矣。凭谁创造新图志。最峥嵘、长城北绕,太行西峙。三海芙蕖天坛枊,一片葱茏佳气。便真到、人民之世。蓝缕山林齐着力,好家居、今日看重理。班固赋,从头记。
wǎng shì dōng liú shuǐ
jīn chuán zhà
zǎi lái
shì ān mén xià
dēng huǒ yún zhāi
xiū xiá cháng yáng jiāo shì
chǎng diàn jiāng tíng dēng lǎn biàn
tīng yuán xié qīng
diàn xiè
nián
píng shuí chuàng zào xīn zhì
zuì zhēng róng zhǎng chéng běi rào
tài háng 西 zhì
sān hǎi tiān tán àng
piàn cōng lóng jiā
biàn 便 zhēn dào rén mín zhī shì
lán shān lín zhe
hǎo jiā jīn kàn zhòng
bān
cóng tóu
海外数画笔,蔡君推第一。如何断三餐,不受千金值。睥睨视公卿,风尘谢物色。自非逢高人,不肯留真迹。传闻大风雨,山林昼昏黑;只身走荒崖,性命了不惜。乃知画入神,妙不关笔墨。大造具化工,眼前取自得。丘壑罗心胸,云水荡魂魄。半颠半迂间,此意谁能测!
hǎi wài shù huà
cài jūn tuī
duàn sān cān
shòu qiān jīn zhí
shì gōng qīng
fēng chén xiè
fēi féng gāo rén
kěn liú zhēn
chuán wén fēng
shān lín zhòu hūn hēi
zhī shēn zǒu huāng
xìng mìng le
nǎi zhī huà shén
miào guān
zào huà gōng
yǎn qián
qiū luó xīn xiōng
yún shuǐ dàng hún
bàn diān bàn jiān
shuí néng
山林风雨
乌台诗案从空起,抉摘瑕疵到鱼豕。阴霾白日昏蔽天,从此诗人无完理。东坡先生诗中豪,挥毫烟云动盈纸。一官潦倒落南荒,贬谪连年濒九死。自署识字耕田人,老向荒郊亲耒耜。置酒桄榔椰叶山,舣舟蜑户龙冈水。白须红带意态閒,藤帽棕鞋标格美。至今相距七百年,生气隆隆图画里。头戴圆笠双蜡屐,依旧春风归杖履。想见掀髯吟啸时,万顷波涛生笔底。江山有幸留才人,云海何妨老居士。足迹到处烟瘴开,肯把山林溷纨绮。不然我笠彼乘车,他日相逢岂其是。否则奇癖同阮孚,一生当著几两耳。不知先生信天翁,当行则行止则止。但教饱和渊明诗,讵料老折东山齿。十年踪迹混樵渔,一心梦寐依朝宁。蜉蝣天地寄此身,何者鱼虾何鹿豕。白鹤峰前煮凤芽,青衣道上烧婪尾。后来好事强描摹,遂把风流付才子。我今披图拜道容,一瓣名香敬在此。千秋仰止峨眉山,海阔天空万余里。
tái shī àn cóng kōng
jué zhāi xiá dào shǐ
yīn mái bái hūn tiān
cóng shī rén wán
dōng xiān shēng shī zhōng háo
huī háo yān yún dòng yíng zhǐ
guān liáo dǎo luò nán huāng
biǎn zhé lián nián bīn jiǔ
shǔ shí gēng tián rén
lǎo xiàng huāng jiāo qīn lěi
zhì jiǔ guāng láng shān
zhōu dàn lóng gāng shuǐ
bái hóng dài tài jiān
téng mào zōng xié biāo měi
zhì jīn xiàng bǎi nián
shēng lóng lóng huà
tóu dài yuán shuāng
jiù chūn fēng guī zhàng
xiǎng jiàn xiān rán yín xiào shí
wàn qǐng tāo shēng
jiāng shān yǒu xìng liú cái rén
yún hǎi fáng lǎo shì
dào chù yān zhàng kāi
kěn shān lín hùn wán
rán chéng chē
xiàng féng shì
fǒu tóng ruǎn
shēng dāng zhe liǎng ěr
zhī xiān shēng xìn tiān wēng
dāng háng háng zhǐ zhǐ
dàn jiāo bǎo yuān míng shī
liào lǎo shé dōng shān chǐ 齿
shí nián zōng hún qiáo
xīn mèng mèi cháo níng
yóu tiān shēn
zhě xiā 鹿 shǐ
bái fēng qián zhǔ fèng
qīng dào shàng shāo lán wěi
hòu lái hǎo shì qiáng miáo
suí fēng liú cái
jīn bài dào róng
bàn míng xiāng jìng zài
qiān qiū yǎng zhǐ é méi shān
hǎi kuò tiān kōng wàn
罢官胡不买归舟,泛梗回波去复留。草阁听秋来阵马,蓬居近水狎群鸥。故人万里仍青眼,今日三公尽黑头。莫向山林问深浅,白云如海入边愁。
guān mǎi guī zhōu
fàn gěng huí liú
cǎo tīng qiū lái zhèn
péng jìn shuǐ xiá qún ōu
rén wàn réng qīng yǎn
jīn sān gōng jìn hēi tóu
xiàng shān lín wèn shēn qiǎn
bái yún hǎi biān chóu
山林故人
客樯洄江海,疲马短长亭。节候晦冥风雨,何事苦经营。城市山林占遍,微觉人间冷暖,祇是扰均成。老去甘岑寂,趣味足癯清。官堤柳,断阪霜,几周星。哀乐中年意尽,犹自惜惺惺。杓转秋穹深处,驼坐渐工室内,噫气瀰和平。孤檠照形体,天宇净三更。
qiáng huí jiāng hǎi
duǎn zhǎng tíng
jiē hòu huì míng fēng
shì jīng yíng
chéng shì shān lín zhàn biàn
wēi jiào rén jiān lěng nuǎn
shì rǎo jūn chéng
lǎo gān cén
wèi qīng
guān liǔ
duàn bǎn shuāng
zhōu xīng
āi zhōng nián jìn
yóu xīng xīng
sháo zhuǎn qiū qióng shēn chù
tuó zuò jiàn gōng shì nèi
píng
qíng zhào xíng
tiān jìng sān gèng
古诗文网© | 友情链接:
热门搜索:女演员明星最帅的十大男明星磁力岛在线一二三线明星名单2020年明星排行榜
櫻花の島
网站地图